Sau khi Chung Đại ở lại bang hội, hắn lo việc chuẩn bị hỗ trợ tài vụ. Mồm miệng nhanh nhảu, lại thông minh nên được thăng chứ trong bang hội. Nhiều người kề vai sát cánh gọi huynh đệ, bang chủ mỗi ngày đều được ăn dấm chua lè. Rốt cuộc chịu không nổi đành tuyên bố trước mặt mọi ngừơi, Chung Đại là người của bang chủ, có thể nhìn nhưng tuyệt không được đụng vào. Tòan bang bỗng nhiên hiểu ra, đều chúc mừng bang chủ tìm được người tâm đầu ý hợp.
Bang chủ nhìn thấy tất cả huynh đệ đều ủng hộ, trong lòng vô cùng sung sứơng. Lúc này mới hiểu được ngày xưa hóa ra là lo bò trắng răng, mặc kệ chuyện gì đã xảy ra tất cả đều nguyện ý nhận hắn làm huynh đệ.
Tối hôm nay, Chung Đại tâm huyết dâng trào, đột nhiên hỏi: “mân thạc, trong lòng ngươi cái gì quan trọng nhất?”
Bang chủ đáp: “Trước kia là bang hội, nhưng hiện tại chắc chắn ngươi mới là nhất, cho nên thứ hai biến thành bang hội và võ thuật bị đẩy xuống thứ ba.”
Chung Đại được cưng quá đâm ra thấy lo lo, vui vẻ nói: “Ta xếp thứ nhất! He he ta cũng đang phân vân không biết có nên cho ngươi vượt qua gà quay? Vẫn là gà quay quan trọng hơn!”
“Gà quay!” chung đại chết chứ không chịu khuất phục.
“Được! Ngươi sẽ được nếm mùi đại hình!” Bang chủ vươn tay cù léc người hắn.
Chung Đại lắc lắc thân mình xin tha, “Ha ha ha….. Đừng…. Ta đầu hàng…..”
Bang chủ dừng lại, xoa xoa mặt hắn: “Nói, ai quan trọng nhất.”
Chung Đại ủy khuất than thở: “Ngươi xấu tính lắm, không tính tóan gì hết!”
Người bên dưới đôi mắt mông lung suy nghĩ hồng hồng, bộ dạng dẩu môi ra vẻ đáng thương làm bang chủ ngứa ngáy khó nhịn, ôm hắn sát vào người rồi hôn mạng một cái: “Ta đau lòng, ta thích ngươi như vậy nhưng lại không bằng một con gà con.”
Bộ dạng ai óan của bang chủ làm chung đại cười không ngừng: “Thôi được, cho ngươi xếp thứ hai.”
“Vậy còn bánh nướng?” Bang chủ được đằng chân lân đằng đầu.
Chung Đại xoa xoa đầu hắn nói: “Cái đó còn tùy vào biểu hiện của ngươi đó.”
Ánh mắt bang chủ đầy tà khí: “Đến đây, ta cho ngươi xem biểu hiện cực tốt luôn.” Dứt lời cúi đầu hôn hắn, nụ hôn quá sâu khiến trong người nổi lên tà tâm, khàn giọng nói: “tiểu đại, ta…”
Ục…Ục… Cái bụng của tên nhóc này cũng rất biết chọn thời điểm nha, bang chủ nổi gân xanh trên trán. Nén lửa giận, mỉm cừơi nói: “Đến đây, chúng ta tiếp tục.”
“mân thạc , ta đói bụng.” chung đại nháy nháy đôi mắt tròn to vô tội.
“Ngươi ăn tối nhiều như vậy, sao lại đói bụng?” Bang chủ bất đắc dĩ nói.
Chung Đại bĩu môi, “Ngươi chả chăm sóc ta gì cả, đáng lẽ phải nói — Kỳ thật ta cũng đói bụng chứ.”
“…..”
“mân thạc, ta đói bụng. ” chung đại nhắc lại lần nữa.
“Thôi được rồi, ta cũng đói bụng. Vừa hay trước mắt xuất hiện một thứ rất là ngon.”