Edit + Beta: Thủy Ngư
Văn án:
Thế giới cấp ảnh đế Lê Hi vinh quang một đời, chưa bao giờ đóng vai phụ, điển hình là một người thành công trong cuộc sống.
Ngoài ý muốn qua đời sau đó bị chủ thần ràng buộc với cái hệ thống nam phụ.
Chu du qua các thế giới, từ một hòn đá kê chân với sự diễn xuất tài tình dần trở thành vạn nhân mê, cuối cùng giúp nam phụ lấy lại công đạo.
Phản công, xé rách da mặt, ngược cặn bã, báo thù.
Cho dù chỉ là một nam phụ nhỏ nhoi nhưng hắn muốn diễn xuất thành nam chính sáng chói.
1 vs 1 | Diễn xuất tài năng vạn nhân mê thụ x bá đạo phúc hắc tà mị trung khuyển thê nô cuồng ma công.
Bàn tay vàng nhiều, hố nhiều, tác giả mắc bệnh khống thụ thời kỳ cuối, tuyệt không ngược thụ.
Trong đây tui xưng thụ là hắn, công là y, tra nam là gã, tra nữ là ả nhé.
P/S: Hố mới đào, không hẹn ngày lấp *Né dép*
Mở đầu: Tai nạn ngoài ý muốn.
===0o0===
Trong nhà kho tràn ngập hơi thở nguy hiểm xen lẫn kiều diễm, bóng đèn treo trên trần nhà tản ra ánh sáng mờ nhạt chiếu lên chiếc áo khoác rách rưới dính đầy vết bẩn.
Một người nam nhân tuấn mỹ bị trói hai tay sau lưng ngồi ở một góc, chiếc áo sơ mi thuần trắng dính đầy tro bụi, mái tóc đen bị mồ hôi thấm ướt dính lên sườn mặt. Nhìn kỹ thì phát hiện khuôn mặt kia đỏ bừng không bình thường.
Bàn chân trần vô lực xụi lơ trên mặt đất lạnh lẽo. Những ngón chân trắng như bạch ngọc co rúm lại, gân xanh dưới lớp da mỏng cuồn cuộn nổi lên, mang theo vẻ yếu ớt mê hoặc, làm cho người ta tâm tình nhộn nhạo.
"Ah..." Tiếng thở dốc đầy áp lực phát ra từ miệng thanh niên, trong đôi mắt thống khổ kia xen lẫn chút không cam lòng cùng với ẩn ẩn vui thích. Âm thanh của hắn hoa lệ mà trầm thấp, nghe vô cùng tiêu hồn, khảm sâu vào tận linh hồn của con người, khiến người nghe khó có thể quên được.
Không biết qua bao lâu, cảnh cửa nhà kho được mở ra, một thiếu niên trong sáng và đáng yêu đi đến. Ánh mắt sạch sẽ của cậu ta làm cho người ta cảm thấy thoải mái nhưng trong tay cậu ta lại lóe lên tia sáng của kim loại mang theo mười phần lãnh ý, đó là khẩu súng lục 'Colt M1911' [1].
Cậu ta đi đến trước mặt thanh niên, cúi người nâng cằm hắn lên "Chậc! Thật sự khó tin anh cũng có lúc chật vật như hôm nay!"
Thanh niên không nói chuyện, thân thể bị chuốc thuốc không thể cử động được. Hắn miễn cưỡng hé đôi mắt mang đầy hơi nước, ánh mắt cao ngạo kia không chỉ không tạo cảm giác chật vật mà còn tăng thêm vài phần cường hãn ngay trong hoàn cảnh tồi tệ này.
Hắn khẽ nhếch môi, đôi mắt xuất hiện ý cười, đầu lưỡi đỏ tươi như ẩn như hiện.
Thiếu niên không rành sự đời bị dáng vẻ ma mị của hắn hấp dẫn, bộ dáng cao ngạo lúc nãy biến đâu mất, cậu ta theo bản năng nuốt nước miếng, bàn tay cầm súng siết chặt hơn một chút.
BẠN ĐANG ĐỌC
[KHOÁI XUYÊN] LUÔN CÓ TÌNH ĐỊCH MUỐN CÔNG LƯỢC TA-TIỂU MIÊU BẤT ÁI KHIẾU
General FictionXEM CÁC CHƯƠNG MỚI NHẤT TẠI THUYNGU.WORDPRESS.COM ĐÂY LÀ ĐAM MỸ VĂN, AI LÀ HỦ NỮ HỦ NAM HOAN NGHÊNH VÀO ĐỌC ^^