PHÉP LỊCH SỰ XÃ GIAO
I. Khái niệm: Là việc sử dụng ngôn từ và các hành vi phi ngôn từ trong giao tiếp, là nền tảng đầu tiên, là bệ đỡ cho các mối quan hệ XH=> Xh càng phát triển thì PLSNG lại càng văn minh, tinh tế và sâu sắc.
1. Giao tiếp ngôn từ: tiến hành thông qua nói ngôn ngữ bao gồm:
- đơn vị từ vựng: từ đơn, từ ghép, mạo từ
- Quy tắc ngữ pháp
- Quy tắc ngữ âm
- Các quy tắc sử dụng ngôn ngữ và các kĩ năng tương tác
2. Giao tiếp phi ngôn từ
- Cận ngôn: các thành tố và các đặc tính âm thanh, các yếu tố xen âm như các thanh lưu hoặc đó là sự im lặng
- Ngoại ngôn ngữ chia làm 3 loại:
+ Ngôn ngữ thân thể: tiếp xúc bằng ánh mắt, khuôn mặt, hiện diện, thể chất con người, tiếp xúc bằng cử chỉ, tư thế, hành vi động chạm của con người với con người như ôm hôn, sờ mó....
+ Ngôn ngữ vật thể: trang phục, đồ trang sức, các phụ kiện, việc trang điểm dùng các đồ nhân tạo như nước hoa
+ Ngôn ngữ môi trường: địa điểm, khoảng cách, thời gian, hệ thống ánh sáng(màu sắc, thời gian, độ ẩm, ánh sáng)
3.Cuộc sống xã hội là 1 sự kết nối, hòa hợp giữa con người và con ngưòi, con người và thiên nhiên. Con người luôn muốn hòa vào cuộc sống để khám phá vẻ đẹp của cuộc sống, của con người. Trong mối quan hệ đó, con người ko chỉ quan tâm tìm hiểu tiếng nói, chữ viết của nhau mà còn tìm hiểu cách xử thế của nhau qua ngôn ngữ.
4. Kết luận: PLSXG là 1 khoa học thực thụ, NGNN là 1 trong những giá trị quý báu phản ánh trình độ văn minh và nền văn hóa 1 cộng đồng, 1 dân tộc. NGNN là 1 ND tạo nên phép xử thế giữa con người với con người là nhưngx ND tạo nên phép LSXG trong XH
5.Mục đích của PLSXG là:
- Bày tỏ thái độ tình cảm của mình đối với người khác, đối với thiên nhiên, môi trường nhằm tạo ra sự hiểu biết llẫn nhau đối với các đối tưọng tham gia giao tiếp làm cho cuộc sống tươi đẹp hơn.