Chương 73: Ép buộc

5.6K 110 4
                                    



Ngay tại lúc Cơ Hoa Âm ra cửa lấy nước, trong đầu Hạ Lan Tuyết không biết nghĩ cái gì, lăn lộng quẫy đạp một hồi làm cho đai lưng buộc nàng thành hình khối.

"Ngươi đang làm cái gì?"

Cơ Hoa Âm bưng nước vào, chỉ thấy cô nương nhỏ này quỳ ở trên giường, đang cắm đầu chui vào trong chăn thò ra cái mông nhỏ , giống như là đang tìm cái gì.

Hắn để chậu nước vào giá đỡ, đi đến bên giường, kéo ra chăn mền, chỉ thấy áo nàng rộng mở, trên người còn quấn đai lưng, giống như nàng muốn cởi đai lưng ra, nhưng không được, bất lực cắn môi đến trắng bệch.

Không biết, còn tưởng là nàng đang chơi trò buộc người.

Nhìn thấy hai gò má nàng đỏ bừng bừng, Cơ Hoa Âm biết nàng bị bệnh không nhẹ.

Nhưng mà, một khi ngã bệnh còn làm ra được hành động kỳ quái như vậy cũng chỉ có nha đầu chết tiệt này thôi.

Một tay túm lấy nàng đến trước mặt, muốn giúp nàng cởi bỏ, nhưng cũng không biết nàng quấn lên thế nào , hắn tìm mãi không thấy nút thắt, hơn nữa y phục trên người nàng xộc xệch, lộ gần hết cơ thể, thật là tra tấn a.

Cơ hồ không muốn suy nghĩ nhiều, Cơ Hoa Âm định dùng lực phá nát đai lưng.

"Hoa tai của ta không thấy đâu." Tựa hồ cảm thấy cơn giận của hắn, nàng mở to mắt to vô tội, tha thiết mong chờ nhìn hắn .

"Ta lấy lại rồi." Cơ Hoa Âm ngồi ở đầu giường, một lần nữa mặc áo choàng lên cho nàng.

"Ngươi lấy lại?"

Nàng nghiêng cái đầu nhỏ nhìn hắn, tựa hồ không biết hắn, nhưng là, chợt lại nhếch miệng cười, nịnh nọt ôm lấy cánh tay của hắn, nũng nịu cầu khẩn nói, "Ngươi trả ta, được hay không?"

"Hoa tai kia đối với ngươi rất quan trọng sao?" Hắn lẳng lặng nhìn chằm chằm vào hai con mắt đang đỏ lên của nàng.

"Ừm." Nàng dùng sức gật đầu, "Trả ta, được chứ?"

"Được, nhưng trước hết, ngươi phải nghe lời ta." Cơ Hoa Âm xoay người đem chậu bưng tới, đặt ở trên băng ghế cạnh giường.

Hạ Lan Tuyết lại dùng sức gật đầu, "Ta nghe lời."

"Ngoan ngoãn." Cơ Hoa Âm vuốt vuốt tóc của nàng, trong lòng đột nhiên tuôn ra cảm giác khổ sở, hắn hít sâu một hơi, vắt khô khăn lông trong chậu, sau đó giúp nàng lau mặt, lại lau tay.

Sau đó, lại đem nhúng khăn lông vào trong chậu, lại vắt khô đưa cho nàng, "Nhớ kỹ ta vừa rồi làm gì?"

"Ừm?" Hạ Lan Tuyết khó hiểu.

"Hiện tại, ngươi chính mình lau đi." Đem khăn lông nhét vào trong tay nàng, hắn kiên nhẫn chỉ bảo, "Từ cổ đến thân người không phải ngươi thấy nóng sao? Lau đi cho thoải mái."

"Được." Hạ Lan Tuyết gật đầu.

Cơ Hoa Âm đứng dậy, xoay người định đi, nhưng vẫn không yên lòng, lại quay đầu lại dặn dò, "Ta ở ngay bên ngoài, nếu ngươi thấy trong người khó chịu, gọi ta vào."

Thê tử hung hãn của Lãnh Vương phúc hắc.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ