夏影

375 51 9
                                    


Chuông gió leng keng.

Nằm giữa căn nhà gỗ kiểu Nhật, Sehun mơ mơ thực thực mở mắt. Khu vườn sau cơn mưa mùa hạ xanh biên biếng, cẩm tú cầu hơi rũ xuống khẽ đong đưa theo gió, ánh nắng trong veo chiếu qua những tấm phản, thi thoảng có thể nhìn thấy một vài hạt bụi mờ nhạt trong ánh nắng.

"Quả là một cuộc sống an nhàn", Sehun thầm nghĩ.

Bỗng nghe thấy tiếng bước chân nhẹ nhàng, cùng một giọng nói mềm mại êm tai truyền đến, "em dậy rồi đó hả?"

Sehun tựa tay ngồi dậy, thấy Junmyeon đang mặc một chiếc yukata màu xanh thẫm có phảng phất họa tiết trắng xanh mang màu biển, cười dịu dàng bê ra một đĩa dưa hấu. Cậu nhỏ chẳng kiêng dè mà ngoạm ngay một miếng to đùng, mắt cong lên gặm bằng sạch miếng dưa. Junmyeon lớn miệng cười ha hả, kêu rằng thằng nhóc này, đã hai mấy tuổi đầu rồi mà vẫn còn trẻ con quá, Sehun lại trừng mắt vừa nhai nhồm nhoàm vừa nói:

"Kệ em đi còn hơn anh già quá rồi còn ế!"

"Này thằng kia tao ế khi nào?"

cuối cùng lại chí chóe suốt một hồi.

.

Junmyeon và Sehun đều là thành viên của nhóm nhạc thần tượng EXO. Debut từ năm 2012, nhóm cũng có được một vài thành tựu, khi sở hữu một lượng fan hâm mộ khổng lồ và trở thành một trong những nhóm nhạc nổi tiếng với nhiều bài hits hiện nay. Mới tháng Sáu đây thôi, bài hát Lucky One và Monster của họ cũng đã nhanh chóng đạt vị trí đứng đầu, và album EX'ACT của họ lại một lần nữa được đánh dấu triệu bản. Có thể nói, thời điểm hiện giờ đang là đỉnh cao của cả nhóm. Nhưng đứng trên đỉnh vinh quang chưa bao giờ là một chuyện dễ dàng, để đạt được những điều đó, họ cũng đã phải đánh đổi rất nhiều. Sức khỏe, thời gian, sự riêng tư của chính bản thân,... Kẻ làm vua ai cũng phải chịu sức nặng của miện, cả chín thành viên của EXO đều hiểu điều đó, chỉ là khi Junmyeon thấy rằng Sehun bắt đầu có biểu hiện cáu gắt và trầm cảm, anh nghĩ mình nên làm gì đó.

Sehun làm thực tập sinh khi mới chỉ mười bốn tuổi, được ra mắt vào năm mười tám tuổi, độ tuổi mà thoạt nhìn thì cứng cáp, nhưng thật ra lại dễ tổn thương. Trải qua bốn năm với bao thăng trầm, cậu nhỏ Sehun năm nào giờ đã hai mươi hai tuổi, ngoại hình cao đến 1m85 với bờ vai rộng, cùng khuôn mặt góc cạnh và tính cách thâm trầm, rõ ràng đã cứng cáp hơn rất nhiều, đến mức mà thi thoảng hồi tưởng về quãng thời gian gần chín năm bên nhau, Junmyeon vẫn len lén thở dài nhớ về cậu nhóc ngày xưa cười móm mém nhõng nhẽo đòi mình mua trà sữa mua quà vặt cho. Tuy đã trưởng thành hơn, nhưng trong thâm tâm Junmyeon vốn vẫn biết cậu nhóc này vẫn như vậy, đối với áp lực thật ra rất chán ngán, cũng mong người khác vốn đừng quá bắt ép cậu ấy, lại biết nhóc con ham chơi cần giải stress, nên mới vội vàng xin quản lý cho hai người đi chơi riêng nhân lúc hiếm hoi trống lịch trình. Nhóc con lại rất thích Nhật, nên đích thân leader đưa cậu đến Kyoto, vậy nên mới có tình cảnh em ăn dưa hấu anh trách móc này đây.

.

Nghịch mái tóc của Sehun đang gối lên đùi mình, Junmyeon cười nói, "còn hôm nay nữa thôi là phải trở về Hàn Quốc rồi, em muốn làm gì?"

{SEJUN/HUNHO}{ONESHOT} 夏影 h ạ ả n hNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ