CHƯƠNG 62 :

139 1 0
                                    

Sáng hôm sau, như thường lệ mọi người lại lên lớp và nói chuyện với nhau vui vẻ

" Hello mọi người " Joe cười nói rồi chạy lại chỗ con bạn thân theo sau là Thế Anh đang xách cặp giúp Joe anh và hắn ngạc nhiên nhìn nhau rồi vội chạy lại thằng bạn thân thay nhau sờ trán

" Hai cái thằng điên làm gì vậy " Thế Anh ngạc nhiên nhìn hai thằng bạn thân

" Nè Thế Anh bữa nay mày uống lộn thuốc hả. Chà chà nàng Joe này hay thiệt nhốt mày luôn rồi " Hắn khoác vai Thế Anh cười nói

" Phải a, với cái độ dễ thương của con bé thì Thế Anh nhà ta game over là cá chắc " Anh cười ghẹo Thế Anh và Joe chỉ nhìn nhau cười

" Phải tao game over rồi. Tao tình nguyện bị nàng nhốt " Thế Anh cười nói mọi người phá lên cười chợt cô thấy cái tay của Joe bị thương

" Ủa tay vợ sao vậy " Cô lo lắng hỏi

" Hihi tại hôm qua vợ hậu đậu làm rớt cái ly trong lúc dọn bị dính miểng nên chảy máu " Joe cười nói bao che cho Thế Anh

" Hậu đậu " Cô bật cười đẩy yêu đầu con bạn thân Joe chỉ nhe răng cười trừ. Lát sau, thầy bước vào

" Chào các em, hôm nay lớp chúng ta có học sinh mới. Nào em vào đi" Thầy nói một cô gái bước vào anh khá bất ngờ nhìn cô gái đó nhưng nhanh chóng biến mất

" Nguyệt " Nó cười nói

" Lâu rồi không gặp em " Hắn cười nói

" Ừm phải em đi đâu suốt thời gian qua vậy " Thế Anh lo lắng hỏi

" Ừm lâu rồi không gặp mấy anh " Nguyệt nhẹ cười nói. Nụ cười ấy vẫn không khác xưa gì nhưng cớ sao tim anh lại đau thế này. Cũng phải vì anh quá vô tâm nên cô mới phải bỏ đi nhỏ lén nhìn sang người yêu. Thật khó đoán !!!

" Kỳ em lên ngồi với Lệ Trữ đi, còn em xuống ngồi với Bảo Nam" Thầy vừa dứt câu nhỏ liền bỏ tập vở vào cặp nhưng anh đã nắm tay lại nhỏ ngạc nhiên nhìn người yêu. Tất cả đều hồi hộp chờ hành động của anh nhưng dường như Nguyệt hiểu ý của anh

" Thầy ơi, em ngồi dưới không thấy. Em xin phép cho em ngồi cạnh Lệ Trữ "

" Chỗ của em hay bị nắng chiếu vào lắm. Em đeo kính vào rồi ngồi chỗ anh đi, anh sẽ chuyển sang chỗ Lệ Trữ " Anh lạnh lùng nói rồi chuyển sang chỗ Lệ Trữ Nguyệt nhẹ thở dài rồi xuống chỗ của nhỏ Thế Anh, nó và hắn đều ngạc nhiên nhìn anh.

" Em sợ nắng sao " Hắn ngạc nhiên hỏi

" Dạ em không ra nắng được. Khi ra nắng em hay bị dị ứng da bị ửng đỏ lên " Nguyệt cười nói

" Hèn gì hồi xưa thằng Nam toàn nhường chỗ mát rồi đẩy tụi anh ra ngoài nắng " Thế Anh cũng quay xuống cười nói

" Em cứ tưởng ảnh không để ý ai dè " Nguyệt cười nói nhỏ có chút khó chịu ra chơi mọi người cùng nhau xuống canteen

" Nào mấy nàng ăn gì để tụi anh phục vụ " Hắn cười nói

" Y như cũ " Cả bọn đồng thanh

" Lệ Trữ, Nguyệt tụi em ăn gì " Cậu cười hỏi

" Em ăn gì cũng được " Nguyệt cười nói cậu ra dấu ok rồi nhanh chóng cùng mọi người lấy thức ăn lát sau

hạnh phúc của anh là có em bên đời ( FULL )Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ