Bambam sửng sốt một chút, nghe hắn gọi "JiYeon" , mình ở bên cạnh yên lặng cỡi quần áo, sau đó ngồi vào bồn tắm lớn. Hắn vuốt bắp đùi cậu, ý bảo cậu ngồi trên hắn đi, ngoài miệng lại nói với bên kia điện thoại: "Đương nhiên nhớ em. . . . . ."
Bambam lẵng lặng ngồi ở một bên, nhìn hắn. Ánh mắt hắn sắc bén, làm cậu sợ tới mức run rẩy một chút, lập tức cưỡi lên trên đùi hắn, đối với ngồi xuống cứng rắn của hắn đang đứng thẳng.
"Ừm. . . . . ." Bambam cắn chặt răng, thống khổ bấu vào vai hắn. Một lát sau, câu lui xuống dưới, dung khẩu hình nói một chữ, "Đau. . . . . ."
Nơi đó của cậu vẫn khô khốc, căn bản không vào được.
"Anh đi tắm, không nói chuyện nữa." Jackson tắt điện thoại, ném sang một bên, bắt câu lên trên đùi, "Tắm rửa lâu như vậy, tôi đã cương lên rồi, em còn không có ướt sao? !"
"Anh đừng. . . . . ." Bambam thống khổ than, hắn vì cái gì nói khó nghe như vậy...
"Chê tôi nói chuyện khó nghe sao?" Jackson rống giận, "Em nghĩ là cái gì vậy, còn xứng được nghe lời ngon tiếng ngọt của tôi sao?"
"Đúng! Tôi không xứng!" Bambam đột nhiên ngẩng đầu rống lên với hắn, "Chỉ có Bam JiYeon mới xứng!"
Khi tiếng róng kết thúc, phòng tắm một mảnh im lặng . Jackson trừng cậu, cậu rùng mình một cái, cảm giác như đang ở trong ngày tận thế, há miệng run lẩy bẩy: "Thực xin lỗi. . . . . . Tôi sai rồi. . . . . ." Côlaauj vội vội vàng vàng bắt lấy hắn, nức nở nghẹn ngào nói, " Tôi sai rồi, tôi không nên như vậy. . . . . . Anh muốn tôi làm gì, tôi lập tức làm!"
Nói xong, cậu liền định ngồi lên lại cái đó của hắn. Hắn lại cậu giữ chặt, âm thanh bình tĩnh đến không ngờ: "Quên đi."
". . . . . ." Bambam ngốc lăng nhìn hắn.
Hắn đẩy cậu ra: "Chờ tôi ở trên giường."
Bambam nửa ngày mới phản ứng lại đây: "Vâng . . . . . Vâng . . . . ."
Cậu vội vàng đi ra khỏi bồn tắm lớn, khoác quần áo lên trên người, cứ như vậy đi ra ngoài. Jackson khóe miệng khẽ nhếch: "Tính tình còn rất cứng rắn. . . . . ."
Tính tình như vậy, hắn nếu cưng chiều một chút, không lật trời sao!
Ngày hôm sau, khi hắn đi làm tiện đường đưa Bambam đi học giáo. Bambam còn vì chuyện tối hôm qua nghĩ mà sợ, một đường thật cẩn thận nhìn sắc mặt của hắn. Hắn liếc câu một cái: "Nhìn cái gì? Mặt tôi có dính cơm sao?"
Bambam lắc đầu, đột nhiên nghĩ đến một cái cớ: "Ở lớp học có nữ sinh tên là Jackmonie."
"Phải không?" Jackson thản nhiên lên tiếng, "Có vấn đề gì sao? "
"Cô ta. . . . . . Cô ta chắc là người với người giống nhau thôi."
"Em ở ban nhất?"
"Vâng"
"Vậy đúng rồi, cô ta là em của tôi."
". . . . . ."
"Em ấy khi dễ em?"
Cậu nào dám nói em của hắn nói bậy, vội vàng lắc đầu.

BẠN ĐANG ĐỌC
[LONGFIC][JACKBAM] Khi Thiếu Gia Gặp Lãnh Khốc
FanfictionCâu vì cần tiền chữa trị cho mẹ mình mà chấp nhận bán mình cho hắn. Để mặc hắn hành hạ với những thú vui bệnh hoạn của mình. Hắn tuyệt nhiên sau khi vui đùa chỉ đưa cậu vỉ thuốc tránh thai rồi bỏ đi. Nhưng rồi cái gì đến cũng đến. Câu có thai nhưng...