... Thanh xuân đi qua...
-Năm 16tuổi, Cảnh Du chuyển đến cạnh nhà cậu...
-14/2 Năm 17tuổi, cả hai cùng nhau du lịch ở Thanh Đảo với lớp.
+Nguỵ Châu nói *tớ thích cậu*
+Cảnh Du đáp *đừng đuà tớ còn phải học đấy*
-14/2 Năm 18tuổi, cậu tỏ tình, anh bảo *tớ và cậu là bạn tốt*
-20/7 anh thích cô bạn cùng lớp, cậu biết và buồn lắm.
-4/12 anh thất tình, anh đến cạnh cậu và nói *tớ thất tình rồi*, cậu cười ôm anh an uỉ.
-6/5Năm 19 tuổi, anh bị tai nạn, cậu đến cạnh và chăm sóc anh.
-14/2 cậu lại tỏ tình, anh đồng ý. Cậu bật khóc thật to trong hạnh phúc.
-16/2 anh hôn cậu, nụ hôn đầu.
-14/3 món quà kỉ niệm một tháng quen nhau được trao đổi.
-9/11 cậu nghĩ học vì bị bệnh...
-7/12 cậu đau, anh ôm cậu khóc.
-14/2 Năm 20tuổi, kỉ niệm một năm quen nhau.
-29/6 có cậu bạn tán anh, nhưng anh nói*tôi có người yêu rôi*
-2/7 anh mệt mỏi nhưng không còn cậu bên cạnh an uỉ.
-8/9 anh nhớ cậu rất nhiều.
-14/2 anh và cậu quen nhau hơn một năm, hai tháng..
-14/2 *Nguỵ Châu em trở về được không? *
-3/4 tròn một năm cậu xa anh mãi mãi.
Anh 21tuổi, vẫn yêu cậu. Vẫn một mình hằng đêm ôm di ảnh cậu ngủ, vẫn hằng ngày đặt một bó hoa trên lăng mộ cậu.
Cuộc đời này, anh yêu cậu. Anh nợ cậu hai lần tỏ tình.