Màu Tím Biếc

1.3K 27 2
                                    

Nếu phải tả cuộc sống bằng màu sắc thì tôi có thể trả lời ngay, cuộc đời tôi giống như màu tím biếc vậy. Nó không hẳn rực rỡ như màu đỏ nhưng rất dịu dàng và đầm thấm. Nhưng biết không? Màu tím tượng trưng cho sự cô đơn, buồn tẻ.

Thật ra thì, quá khứ và hiện tại của tôi dữ dội hơn nhiều. Điều quan trọng là tôi thích màu tím.
---

- Jessica, con có biết YoonA ở đâu không?

Mỗi ngày, cứ như thế trôi qua được vài năm. Câu hỏi tôi được nghe nhiều nhất là "YoonA đang ở đâu?", và vẫn một câu trả lời đến từ tôi.

- Dạ, em ấy đi không nói với con.

Sau đó sẽ là màn tức tối đến đỏ con mắt của appa, ông thường rủa thầm rằng đừng có đứa con bất trị như YoonA. Như vậy sẽ khoẻ thân biết mấy, mặc dù nghe có vẻ như gia đình tôi sứt mẻ tình cảm nhưng appa vẫn rất yêu thương YoonA. Chỉ có điều con bé lại không cho là như vậy.

.

Tôi là đứa con ngoan, trò giỏi. Một hình tượng mà vô số bật phụ huynh nhìn vào muốn con cái họ học hỏi. Tuyệt! Bố mẹ rất tự hào về tôi.

Ở trường, theo đánh giá khách quan...tôi là hot girl sang chảnh, ngạo mạn, khó gần -_-. Ờ, bạn không nghe lầm đâu. Không hiểu sao tui đã bị mặc định là như vậy, chỉ là tôi hay mơ màn chỗ khác, phản ứng chậm và không thích nơi đông vui.

Đôi khi tôi cũng thật không thể hiểu được.
---

- Jessica, em cậu lại đánh nhau!

Tôi thở dài, không thể không nhấc mông từ thư viện đi tới nơi oanh tạc. Lại dăm bữa vài tháng, lại có người sẽ chạy thụt mạng tới báo cáo với tôi. "Em cậu lại đánh nhau". Em tôi, chính là YoonA đấy!

- YoonA, có phải em muốn bị đuổi học không?

Mỗi lần nói chuyện với con bé, lại cứ như nói chuyện với một bức tường. Chán không có gì diễn tả! Nhưng mà không có nghĩa tôi không quan tâm.

Em ấy liếc tui hờ hững, tui thề...nếu phải đóng vai ác thì tôi mới thật sự hợp vai vì khuôn mặt kia tỏ ra rất oan ức.

- Là người bạn kia gây sự trước!

- Không phải, là YoonA đánh nhau trước.

Tôi lườm nguýt tên vừa phát biểu, nhìn mặt tôi xem, có vẻ gì là tin lời nói của cậu không? YoonA có thể bướng bỉnh, có thể trốn học, có thể đánh nhau nhưng con bé không hề nói dối. Chỉ điểm này thôi, tôi sẽ tuyệt đối tin tưởng.

Mà tại sao tôi là người giải quyết vụ này, bởi vì tôi nằm trong các cán sự quyền lực nhất cái trường này. Nếu tôi không giải quyết được thì có lẻ, giáo viên chỉ việc kí sắc lệnh đuổi học.

- Được rồi, cả hai không có việc gì. Giải tán!

Thường thì đó là cách làm việc của tôi "Giải tán". Thế là xong!

[YoonSic] [End] SẮC!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ