Đôi mắt Tiêu Thần Hiên hiện lên vẻ phức tạp, ánh mắt Duẫn Mặc Băng trong suốt, nói tiếp: -Thần Hiên, ngươi không tin ta sao? Chỉ nói có mấy câu thôi mà.
Ánh mắt Tiêu Thần Hiên thâm trầm, thở dài, nói:
-Nhanh lên!
Xoay người ra phía cái ghế đặt ở ngoài đại lao, vẻ mặt nghiêm trọng ngồi xuống chờ Duẫn Mặc Băng nói xong, tất cả thị vệ đều lui ra ngoài.
Duẫn Mặc Băng đến gần nói nhỏ bên tai Hạnh nhi, nhỏ giọng nói mấy câu, nghe vậy, đôi mắt Hạnh nhi ngẩn ra, lạnh lùng mở miệng nói:
-Ngươi đừng uổng phí tâm cơ, cái gì ta cũng không nói!
Duẫn Mặc Băng cười ôn nhu, ánh mắt như phát ra hàn quang, trầm giọng nói:
-Bây giờ không phải ta cầu ngươi nói, mà là ngươi không thể không nói, chuyện này liên quan đến tính mạng tiểu thư nhà ngươi.
Hạnh nhi biến sắc, cúi đầu nói:
-Chuyện gì ta cũng không biết. Muốn chém muốn giết, muốn làm gì cũng được!
Mày kiếm Duẫn Mặc Băng nhíu chặt, ánh mắt rét lạnh, thấp giọng lạnh lùng nói:
-Ngươi ngoan cố như vậy à? Cho dù ta có đưa thuốc giải thập nhật thực tâm ra cho Vương gia, ngươi cũng không muốn nói nửa chữ?
Trầm mặc một hồi lâu, Hạnh nhi ngẩng đầu lên, vẻ mặt lẫm liệt, sau đó lại cúi đầu nói:
-Cho dù ngươi có nói cho Vương gia thì hắn cũng không tin đâu.
Nói xong, từ khóe miệng tràn ra máu tươi.
Duẫn Mặc Băng nhanh chóng điểm huyệt đạo của nàng ta, thanh âm lạnh lùng nói:
-Khôn quá mất linh, ngươi phải biết rằng, nếu ngươi chết thì chỉ càng làm tăng hiềm nghi cho Tô Thiên Tuyết.
Tiêu Thần Hiên cảm thấy khác lạ, bõng nhiên đứng dậy, đi nhanh vào trong đại lao, đôi mắt hắn tối lại, lạnh lùng nhìn Hạnh nhi một cái, trầm giọng hỏi:
-Mặc Băng, đã có chuyện gì xảy ra?
Sắc mặt Duẫn Mặc Băng có chút khó coi, ánh mắt lạnh như băng sắc bén, thấp giọng nói:
-Lúc nãy nàng ta muốn cắn lưỡi tự vẫn nhưng ta đã kịp thời ngăn được.
Không nghĩ rằng người bên cạnh Thiên Tuyết lại khó chơi đến vậy.
Sắc mặt Tiêu Thần Hiên trầm xuống, kinh ngạc nhìn hắn, chất vấn nói:
-Mặc Băng, lúc nãy ngươi nói với ả những gì?
Đôi môi Duẫn Mặc Băng khẽ mở, thản nhiên nói:
-Có một việc ta chưa nói cho ngươi, lúc trước lục soát người nàng tìm ra được thuốc giải thập nhật thực tâm.
Nghe vậy, đôi mắt Tiêu Thần Hiên ngẩn ra, kéo vạt áo hắn, không thể chờ nổi hỏi dồn:
-Sao ngươi không nói sớm, giải dược đâu, mau đưa cho ta?!
Duẫn Mặc Băng nheo mắt lại, khuôn mặt nghiêm trọng nhìn hắn, trầm giọng hỏi:
-Thần Hiên, chẳng lẽ ngươi chưa từng hoài nghi Tô Thiên Tuyết. Có lẽ chuyện này là do nàng ta bày ra, tự biên tự diễn một vở kịch.
BẠN ĐANG ĐỌC
Thất Ngược Khí Phi - { Thiển Tiếu Lê Qua }
Kurgu OlmayanNàng là vị vương phi do hắn đích thân lấy về, nhưng lại chẳng khác gì những thị thiếp trong phủ của hắn, chờ đợi để được hắn gọi ân sủng. Thành thân nửa năm, có 7 đêm làm bạn. Trong phủ cơ thiếp nhiều như mây trên trời, vô cớ khiêu khích, nàng lạnh...