BÍ MẬT XỨ HOA VÀNG 7

2.1K 12 1
                                    


Hồi 12: MIẾU CÁO ÂM U

Vậy là ít nhất chúng tôi cũng có một chút thông tin. Nhưng thông tin đó có phải là manh mối của toàn bộ sự việc không thì không ai dám chắc. Thống trầm ngâm như thế đang đánh giá lại toàn bộ câu chuyện, rồi cậu ta cất giọng:
- Nếu nhưng thông tin của Kèo cung cấp cho chúng ta là đúng thì ông Khang hẳn là hậu duệ của các chúa Nguyễn. Sau khi dẹp được Tây Sơn thống nhất đất nước các chúa Nguyễn cho định đô ở Phú Xuân, chính là Huế ngày nay. Từ đó về sau Huế được coi là quê hương của vương triều Nguyễn. Con cháu nhà Nguyễn sau này cũng đều lấy Huế làm quê. Và còn điều nữa dễ nhận ra đó là tên của họ thường bắt đầu bởi hai chữ Nguyễn Phúc.

Không có ai phản đối lập luận của Thống. Điều này nhiều người cũng đều biết. Rất có thể ông ta là hậu duệ xa xôi của vương triều phong kiến cuối cùng trong lịch sử Việt Nam. Lịch sử đã thay đổi. Cùng với bao thăng trầm của đất nước, triều Nguyễn nay đã không còn. Ông ta cũng sẽ chỉ là một công dân bình thường của nước Việt Nam. Nếu vi phạm Pháp luật cũng sẽ phải chịu xử lý như bao người khác. Vấn đề là liệu ông ta có vi phạm Pháp luật không ?

- Cho dù ông đúng là con cháu của các chúa Nguyễn, thì chúng ta cũng đâu có thế nói rằng ông ta liên quan đến nhưng câu chuyện kỳ bí này. Lại càng không thể nói là ông ta vi phạm Pháp luật. – Tôi nói.
- Đúng vậy. – Thống trả lời. – Chuyện này không nên nói cho ông Ba Nha hay Kèo biết, để mấy anh em trong đội quan sát, dò hỏi một thời gian nữa xem sao. Ông ta hiện giờ cũng không có mặt ở đây. Đợi ông ta về nhà có lẽ chúng ta sẽ biết thêm nhiều tin tức hơn. 

Tôi đồng ý với ý kiến của Thống. Cậu ta luôn là người biết suy nghĩ thấu đáo nhất trong đội. Khi mọi sự vẫn chưa rõ ràng thì quyết không thể manh động, tránh "bứt dây động rừng". Dù sao thì ở tình thế hiện tại chúng tôi vẫn còn đang ở ngoài ánh sáng còn đối phương ở trong tối. Đó là điểm bất lợi đối với cả đội. Cách tốt nhất vào thời điểm này là bề ngoài vẫn phải làm việc bình thường, nhưng bên trong thì ngấm ngầm điều tra, truy xét chân tướng sự việc. Đó chính là vận dụng kế sách "Minh tu san đạo. ám độ Trần Thương" của người xưa.

Trầm ngâm suy tư một lúc, bất chợt Thống cất tiếng:
- Còn một điểm nghi hoặc cuối cùng nữa chúng ta vẫn cần phải tra xét. Chúng ta đã bỏ xót nơi này. Đáng lẽ ra phải nghĩ đến nơi đó đầu tiên.
- Còn chỗ nào cần phải xem xét nữa vậy? – Bằng tò mò hỏi.
- Chính là ngôi miếu Cáo nằm sâu trên núi mà ông trưởng thôn đã nhắc đến. – Thống vừa nói vừa chỉ vào ngọn núi ẩn trong cánh rừng rậm phía xa xa.
- Liệu có gì bí ẩn ở trong ngôi miếu đó hay sao? – Tôi hỏi. – Nghe ông trưởng thôn nói là ngôi miếu đã bị hư hỏng và trở thành hoang phế. Từ rất lâu rồi đã không có ai lên đó thắp hương nữa.
- Nhưng mọi người thử ngẫm lại xem. – Thống đáp lời tôi. – Mọi chuyện xảy ra với chúng ta dường như đều có liên quan đến con Hồ Ly tinh đó. Liệu có ngôi miếu thật không? Nếu có ngôi miếu thì có đúng là miếu thờ con Hồ ly đó không ? Chúng ta mới chỉ nghe nói chứ không biết chính xác chân tướng ngôi miếu. Hơn nữa, con Hồ ly đó đã mấy phen mò đến tận nhà chúng ta, giờ đã đến phải phản công. Đã đến lúc chúng ta phải đến nhà của nó. Cần phải chủ động để xoay chuyển cuộc thế, "phản khách vi chủ".
- Vậy ngay ngày mai chúng ta sẽ xuất kích lên ngôi miếu hoang đó. – Bằng nói với một giọng cương quyết.
- ĐƯỢC !. – Gần như không ai bảo ai, cả đội chúng tôi cùng thốt lên câu đó.

[TỔNG HỢP] TRUYỆN MA CÓ THẬT - Thế Giới Tâm Linh Xung Quanh Chúng TaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ