"Cậu theo Bà ngoại ông ngoại của tôi ngược lại có chỗ rất tốt nha."
Còn nói không phải cháu trai ruột sao, cái này không phải cháu trai ruột sao, nếu không làm sao đem cháu gái ruột thịt bán cho cậu ta?
"Tôi kính trọng người già."
Chu Chú mặt dày nói.
"Tôi cũng già hơn so với cậu, tại sao cậu không kính người già?"
Chị hai này nói chuyện không thông qua đại não suy nghĩ.
Quả nhiên. . . . . . Gây sự.
"Kiều Kiều, cô biết rõ tôi không thích nghe lời nói như vậy."
Chu Chú ngồi thẳng người, vẻ mặt hơi tối xuống, sắc mặt trở nên có chút không tốt.
Cô thừa nhận, lúc Chu Chú sưng mặt lên, cô vẫn có chút sợ.
Đường Kiều nuốt nước miếng một cái, cũng giật mình mình lỡ lời nhưng gạo đã nấu thành cháo, lời nói như nước đổ khó hốt. Cho nên, nói xong là xong. Giống như có một số việc đã định trước, làm thế nào cũng không thay đổi được. Ví dụ như cô được định trước, cô ra đời sớm hơn cậu ta ba năm.
Cúi đầu, Đường Kiều có chút hào hứng tiếp tục lục lọi đồ đạc, ngoại trừ nhật ký, cũng không có đồ chơi nào nữa, xem ra, cô cũng không phải là người nhớ tình bạn cũ.
"Kiều Kiều. . . . . ."
Chu Chú chấp nhận thở dài, ai bảo anh thích một cô gái kỳ cục như vậy.
Đường Kiều vẫn không để ý tới anh, tự nhiên ngắm nghía đồ vật trên tay.
"Được rồi, được rồi, được rồi, xem như tôi sai có được không, tôi không nên hung dữ với cô."
"Ôi, cậu mau đi ra đi..., cậu ở phòng của tôi, người khác sẽ nghĩ sao."
"Người khác nghĩ như thế nào, là do cô tự mình nghĩ quá nhiều."
Ở trong mắt người khác, quan hệ của bọn họ cho tới bây giờ đều trong sáng, trong sáng từ J đến Q, chính cô còn cho rằng mình che giấu rất tốt.
Được rồi, chính xác là như vậy, Đường Kiều lung tung gật đầu một cái, duỗi duỗi chân ngồi tê rần, tiếp tục lục lọi đồ vật trên mặt sàn.
"Cô đang tìm cái gì chứ ?"
Chu Chú nghiêng người tới trước, rút ra một đống đồ ngổn ngang bày trên mặt sàn. Phần lớn các món đồ nhìn hết sức quen mắt.
"Mấy món đồ trước kia, lấy ra xem một chút."
Chu Chú tìm tìm ở trong một đống đồ ngổn ngang, nhưng rõ ràng không có tìm được vật anh muốn.
"Tìm cái gì vậy?"
Tất cả mọi thứ nơi này đều là của cô có được hay không, cậu ta tìm cái gì ở đây? Mặc dù bên trong có một ít đồ cũng đã từng là của cậu ta nhưng sau này cũng đã là của cô, cậu ta muốn tìm cái gì ở nơi này?
"Trước kia không phải cô có hai quyển photo album thật to sao?"
Lúc anh lên trung học đệ nhị cấp còn nhìn thấy.
BẠN ĐANG ĐỌC
Chị, Yên Lặng Bị Ăn Đi~[ Phong Hoà Tân Khởi ]
RomanceTác giả: Phong Hoà Tân Khởi Đây là một cố sự lặng lẽ. Là một cố sự của cô gái ế ngốc nghếch 25 tuổi, bị con sói nhỏ phúc hắc 22 tuổi, lặng lẽ ăn hết. Là một cố sự của con sói nhỏ phúc hắc 22 tuổi, lặng lẽ đem cô gái ế ngốc nghếch 25 tuổi ăn hết. Hắn...