118

590 11 0
                                    

Hôm nay, bị tổn thất một bộ lễ phục, không chỉ có một mình Chu Du, còn có chị em tốt củac coo, Đường Kiều, cũng bị tổn thất một bộ lễ phục.

Không, Đường Kiều tổn thất không chỉ là một bộ lễ phục, còn có một trăm vạn.

Vì thế Đường Kiều vừa hưởng thụ Chu Chú lưu manh, vừa oán hận tính toán, tối nay mình đã bị tổn thất bao nhiêu tiền bạc.

Càng tính càng là cảm thấy hận, thân thể không khỏi cứng đờ, Chu Chú thiếu chút hỏng mất.

"Chu phu nhân, không chơi đùa như vậy."

Nửa đời sau của anh thiếu chút nữa bị mất ở trên tay cô, ách, không phải, là. . . . . . .

"Anh đền em một trăm vạn, còn phải thêm bộ lễ phục."

Đường Kiều trong thịt vẫn còn đau chưa thoát ra được, Chu Chú thở dài một hơi, cảm thấy nhất định là bản thân vừa giờ quá mức ôn nhu, cô cư nhiên còn có tâm tư nghĩ đến việc này, haizz.

Là lỗi của anh.

Vì thế, Chu Chú thay đổi chiến lược, hỏa lực thêm mạnh.

Vì thế, lúc này người bị tước vũ khí đầu hàng, lập tức biến thành Đường Kiều.

Mà Đường Kiều, chỉ có thể bị Chu Chú không ngừng lưu manh, bi phẫn nghĩ, con sói con này, thật mẹ nó sói rồi.

"Kiều Kiều, một trăm vạn có thể dùng làm cái gì chứ? Có thể mua được anh sao? Có thể sao?"

Là không thể , nhưng mà. . . . . . Không thể so sánh như vậy được.

Một trăm vạn có thể dùng để làm rất nhiều việc, mua bao nhiêu mì ăn liền a, mua bao nhiêu giấy bút để viết thư tình nha.

Tóm lại, cô bi phẫn.

Sau đó, thừa dịp Chu Chú ngủ, Đường Kiều lén lút đứng dậy, lấy thuốc trong ngăn kéo ra, nhét vào trong miệng.

Vì không để Chu Chú phát hiện, cô thật thông minh để thuốc giả trang trong hộp Vitamin. Chiêu này, đương nhiên là học được trong tiểu thuyết, chưa muốn có con mấy nữ chính đều làm vậy.

Nhưng mà, có một chút Đường Kiều tuyệt đối đoán sai, đó chính là, vi nam chính ngủ ở đằng sau lưng cô kia, cũng không có tốt như vậy. Chu Chú khép hờ ánh mắt nhìn Đường Kiều rời giường uống thuốc, sau đó lại lén lút nhìn cô bò về trên giường.

Không quan tâm bên trong là cái gì, dù sao cũng không phải là cái này cái nọ Đường Kiều nghĩ trong lòng.

Còn có một điểm, cũng là Đường Kiều chân chính xem nhẹ, đó chính là, khi nữ chính không muốn có con, đến cuối cùng, sợ cái gì cái đó sẽ đến.

Ở đây, cô muốn nói chính là, cô cũng không phải không muốn tiểu hài tử, chính là cảm thấy mình chưa chuẩn bị sẵn sàng thôi.

Hiện tại lúc ngẫu nhiên nghĩ để tâm vào chuyện vụn vặt, cô còn có thể cười một cái, hoặc là tức giận, giả ngây giả dại quá một ngày, nhưng cô đối với những ngày như vậy, hoàn toàn không có nửa điểm tin tưởng, không phải là với Chu Chú, mà là với bản thân.

Chị, Yên Lặng Bị Ăn Đi~[ Phong Hoà Tân Khởi ]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ