Chương 14 : Ngón tay ngắn
Từ ngày Yuri có thể ra khỏi phòng riêng, Jessica không bao giờ quên gây sức ép để Yuri ra ngoài càng nhiều càng tốt. Bác sĩ tâm lý nói Yuri đang "lớn lên". Có thể nói bộ não của Yuri là một đứa trẻ và bây giờ nó đã thay đổi từng ngày. Thay vì sợ tiếng động lớn thì Yuri đã thích nghe nhạc bằng loa thùng, sợ những vật thể lạ như con mèo thì bây giờ cô nghịch ngợm đến nỗi cầm đuôi mèo giơ ngược lên. Hành động đó của Yuri khiến Jessica nhớ lại YoonA hồi bé, không quên nhắc Yuri đừng ngược đãi với những con mèo như vậy. Loài mèo cần được nâng niu, điển hình là mèo vàng.
Jessica đã thoải mải và cảm thấy tự tin vì ít ra mình làm được gì đó có triển vọng, xứng với số tiền Kwon Hwa Yong bỏ ra chữa trị cho mẹ mình. Còn bản thân Kwon Hwa Yong cũng đang hưởng chuỗi ngày vui vẻ nhất từ khi vợ hắn mất. Mỗi ngày trước khi đi làm nhìn thấy Yuri ngoan ngoãn ăn sáng để đợi Jessica tới, thậm chí hắn có thể rủ Yuri ra ngoài tập vài động tác thể dục dưới ánh nắng sáng sớm. Đặc biệt là đã rất lâu rồi Yuri không hề gặp ác mộng, tối tối trước khi ngủ chỉ cần hứa sáng mai sẽ được gặp Jessica vậy là yên giấc.
"Giám đốc!"
"Huh?" Kwon Hwa Yong giật mình trở về thực tại, gã trợ lý trẻ tuổi họ Park vừa nhận một cuộc gọi nào đó có vẻ quan trọng và gấp rút báo lại với hắn.
"Đã tìm được tim thích hợp với bà Jung!"
"Thật sao?"
"Tôi đã báo với cô Jung rồi." Sung Min nói, hơi liếc mắt nhìn tập hồ sơ trên bàn giám đốc. "Có phải là gói thầu hợp tác với công ty xây dựng tập đoàn họ Kim?"
"A?" Kwon Hwa Yong nhìn xuống bản hợp đồng của mình, nửa tháng trước công ty hắn làm ăn với một tập đoàn lớn, Kim gia.Người mà hắn hợp tác trực tiếp là Kim Kang In, em trai của chủ tịch Kim Kang Hae. "Nhưng gói thầu này sẽ bị dừng lại và chuyển cho người khác!"
"Tại sao? Được hợp tác với tập đoàn họ Kim không phải chuyện đùa."
"Cậu xem đi." Kwon Hwa Yong rút từ trong ngăn kéo ra một tập hồ sơ khác. "Có một người giấu tên gửi cho tôi đấy!"
Park Sung Min cầm lấy mở ra xem, bên trong là chứng cứ Kim Kang In ăn bớt vật tư, từng đó đủ hắn ngồi tù 30 năm.
"Giám đốc định thế nào ạ?" Gã trợ lý trong chốc lát đã vã mồ hôi, hắn biết với tính cách của Kwon Hwa Yong thì không đời nào chịu hợp tác với một kẻ gian lận. Nhưng đó là Kim gia, nếu xảy ra bê bối chỉ sợ công ty của Kwon Hwa Yong cũng không sống nổi với bà ta.
"Nếu giải quyết ngầm với nhau sẽ êm thấm hơn!" Kwon Hwa Yong bình tĩnh trả lời, hắn cũng hiểu những gì mà trợ lý mình đang lo lắng. "Cậu hãy đánh tiếng với Kim Kang In, yêu cầu hắn hoàn trả vật tư và đập đi số công trình đã xây dở để làm lại với vật liệu đảm bảo an toàn. Bằng không tôi sẽ gửi số tài liệu này cho cảnh sát!"
"Nhưng mà... Giám đốc có đoán ra ai là người gửi những chứng cứ này không?" Park Sung Min nghi ngại hỏi tiếp, hắn rất sợ phải đối đầu với nhà họ Kim.
BẠN ĐANG ĐỌC
[LONGFIC] TRÍ NHỚ | Yulsic Taeny
FanfictionTrí nhớ về người mình yêu nó như thế nào? Nếu mất đi rồi, có thể lấy lại được hay không?