Chương 1: Lãnh cung phế hậu

27.4K 503 89
                                    

Đại Lịch

Dưới mái hiên lãnh cung, Lí Vị Ương đếm được sáu con rận trên mái tóc dài. Hàng năm không tắm rửa, trên người như đang mặc một bộ khôi giáp thật dày, bắt rận trở thành phương pháp duy nhất để nàng giết thời gian.

Mười hai năm, bị giam vào lãnh cung đã mười hai năm, Vị Ương ngẩng đầu nhìn không trung, mỗi lúc trời đổ mưa, đôi chân nàng đau đớn đến phát cuồng.

Nàng là con gái ruột của Thừa tướng Lí Tiêu Nhiên, chỉ tiếc rằng, nàng không sinh ra từ bụng Đại phu nhân, mà là từ một tỳ nữ thân phận thấp kém, hơn nữa còn sinh vào tháng hai, ứng với lời đồn rằng con gái sinh vào tháng hai sẽ bất lợi với cha mẹ, bởi vậy mới bị phụ thân đưa đến chỗ họ hàng xa nuôi dưỡng. Đáng tiếc họ hàng cũng không muốn nuôi một thứ nữ, đưa nàng về quê tự sinh tự diệt, cứ như thế nàng một quý nữ xuất thân từ gia đình quyền thế bậc nhất Đại Lịch, lại phải tự mình làm việc nhà, thậm chí còn phải ra đồng làm việc. (Thứ nữ: con gái sinh ra bởi thiếp, Quý nữ: con gái nhà giàu sang phú quý)

Kim chi ngọc diệp bị vứt bỏ chốn dân gian, nếu không có chuyện đại tỷ Lí Trường Nhạc không chịu gả cho người đó thì phụ thân và Đại phu nhân có lẽ sẽ không bao giờ nhớ đến nàng...
Trường Nhạc, Vị Ương, vừa nghe tên đã có thể phân biệt được ai sang ai hèn. Vừa về Lí phủ, trong lòng nàng tràn đầy vui mừng cho rằng rốt cuộc phụ thân cũng nhớ đến mình, nhưng lại chỉ nghe thấy phụ thân vui mừng nói với Đại tỷ Lí Trường Nhạc xinh đẹp cao quý giống như tiên nữ: "Tiên Huệ, con không cần phiền lòng nữa, nha đầu này sẽ thay con gả cho Thác Bạt Chân."   
(Trường Nhạc: sự vui vẻ lâu dài, Vị Ương: chưa kết thúc)

Đại tỷ Lí Trường Nhạc, tên chữ Tiên Huệ, cái tên thật là đẹp, lúc đó Vị Ương đã nghĩ như vậy, mà không ngờ rằng, cái tên này sẽ là ác mộng cả đời nàng.

Sau này, nàng làm theo ý muốn của phụ thân, bước vào phủ Tam Hoàng tử, toàn tâm toàn ý giúp Thác Bạt Chân từ Hoàng tử bước lên ngôi vị đế vương, còn sinh hạ cho hắn con trai đầu lòng là Ngọc Lí, cho đến lúc Thác Bạt Chân đăng cơ, phong nàng làm Hoàng hậu, thì thời gian đã trôi qua tám năm.

Thác Bạt Chân từng nói da nàng nõn nà, khuôn mày như hoạ, là mỹ nhân thượng đẳng. Nhưng mà mỹ nhân thượng đẳng chung quy vẫn không thể so với tiên tử thế gian, chỉ cần liếc qua, đã giống như bùn nhão trong góc tường, thật khó coi.

Sau này thì sao? Sau này ——

Mỗi khi Lí Vị Ương nhớ đến ngày đó lại muốn bật cười. Cười chính mình trẻ tuổi đến ông trời cũng không biết sợ, cười mình hiện giờ so với lúc đó đã cách xa đến như vậy.

Vẫn còn nhớ rõ đêm hôm đó, tất cả người trong Khôn Trữ cung phải chịu cực hình ngay tại chỗ, dường như bọn họ nóng lòng muốn kết thúc tất cả hoặc muốn che giấu tất cả, thậm chí còn không đưa đến hình phòng (phòng hình phạt), tất cả đều chịu cực hình ngay trong đình viện bên ngoài tẩm cung nàng. Cửa lớn Khôn Trữ cung khoá lại, người chịu hình bị bịt miệng. Chỉ trong chớp mắt, Khôn Trữ cung biến thành gió tanh mưa máu. Lí Vị Ương bị kéo đến trước mặt Hoàng đế Thác Bạt Chân.

Đôi mắt từ trước đến giờ luôn thâm thuý của Thác Bạt Chân hiện ra sự sắc bén, lạnh lùng vô tình đến mức cực đoan: "Ngươi tiện nhân, ngay cả tỷ tỷ ruột của mình cũng có thể nhẫn tâm hạ độc." Trong lòng Lí Vị Ương tràn đầy thống khổ, nhưng vẫn nói: "Ta hại nàng ta? Ta chưa bao giờ hại nàng ta!"

Thứ Nữ Hữu Độc - Cẩm Tú Vị Ương - Tần Giản (QUYỂN 1)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ