Chương 1: Mặt than thư đồng gặp tiểu thiếu gia "nịu nịu".

3.2K 43 4
                                    


Truyện do mình viết, chỉ đăng trên wattpad PeachByChannie. Không reup, không chuyển ver. Tks!

#1: Bí truyện đại náo hợp viện Thẩm Nịu Nịu mặc tã tắm mưa. ʕʔ

Nịu Nịu là nhũ danh từ bé của Thẩm Huyền Minh.

Thẩm Huyền Minh là cái tên lão nương y chọn, lão nương y xem sách mấy đêm bảo là cái tên này hay vừa hay vừa có cốt khí. Lão nương y mệnh danh hội chị em nhan khống đệ nhị không ai dám tranh đế nhất, tham vọng chút đỉnh sinh ra hài tử vừa có sắc huyễn hoặc ánh nhìn lại thông tuệ hơn người. Nhưng thời điểm nửa đêm canh ba y chuẩn bị lót lòng còn chưa thấy sắc thấy tài chỉ thấy náo nhiệt long trời lở đất. Mẫu thân y đau đến vã mồ hôi như tắm thỏ thẻ bên tai cha y:

- Lão già khốn khiếp...lão nương đau đẻ ta lay người đến phách thứ ba... ngươi... ngươi một câu cũng không hó hé...Rốt cuộc muốn cô nương ta đau đẻ... hay là đau tay??!

Mẫu thân y xuất thân phú thương giàu có nhất thành Đông, Đông Miểu Miểu tính tình hảo sảng dung mạo yểu điệu thục nữ nhưng lại có một khuyết điểm, nàng sinh Thẩm Huyền Minh là tam thiếu gia nhà họ Thẩm. Năm nay đã sang ba mươi cái trăng tròn nhưng một mực vẫn coi mình là tiểu cô nương chưa gả còn lão phu của nàng chỉ là hữa danh vô thực.

Phụ thân y từ khi lão bà mang thai tiểu hài tử thứ ba chưa một khắc ngủ yên được hôm thời tiết mát mẻ chu công kéo lên núi thể dục có hơi sâu lúc này cũng choáng tỉnh lại.

- Cô nương nhà ta sinh, cô nương nhà ta sinh rồi à!!?

Tiểu cô nương nào đó bắt đầu cau mày đau đến thở hổn hển muỗn nhếch môi cười khuấy nhưng bị cơn đơn làm cười không nổi...:

- Chưa sinh...nhưng sắp bị... lão làm cho tăng xông hạ huyết mà sinh!! Còn ngây là đó... ta sắp đau đến ngất rồi!!

Phụ thân y lúc này nào dám thể dục thể thao cái gì nữa, liền tạm biệt chu công. Nhanh chóng chạy ra cửa truyền người hầu đi gọi bà đỡ đã mời về mấy ngày trước.

Thẩm Trinh Viễn rất sốt ruột đã chạy bộ quanh phòng sinh đâu đó mười vòng vẫn như cũ nghe thấy tiếng gào của phu nhân nhà mình kêu:

- Ta không sinh nữa, a ta không sinh...lão già khốn khiếp kia vì cái gì... dám để... dám để bà đây phải đau thế này!! huhu...

Mà lão già Đông Miểu Miểu đang kêu cũng rất sốt, sốt ruột vì sợ phu nhân đau nửa phần, phần còn lại vì sợ sau khi sinh nương tử lại như hai lần trước đều muốn viết thư hưu hắn a..

Rốt cuộc lúc này lão phu nhân cũng không thể nhìn nổi đứa con trai đã có hai cái tiểu hài tử của mình mà rằng:

- Ngươi làm cái gì mà chạy thi hội khoẻ hay sao, đứng yên một chỗ, ta chóng mặt không thể nhìn nổi nữa rồi. Ngươi đứng yên con dâu ta không biết chừng lại sinh ngay bây giờ đấy.

Cũng không biết chừng của lão phu nhân như thế mà đúng, bà bà vừa dứt câu canh tư vừa tỏ gà vừa gáy thế mà phu nhân sinh thật.

Là một cái song nhi tiểu thiếu gia, rất bụ bẫm, khóc rất khoẻ. Vì Thẩm Huyền Minh cứ thế ra đời một cách chậm chậm rãi rãi tiếng khóc của y chỉ sợ mười phần chưa đủ náo nhiệt.

[ĐM/SONG TÍNH] Khả Ái Là Tiểu Trúc MãNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ