"Phu nhân!" Lăng Nhược Tích rõ ràng sửng sốt, hiển nhiên nàng thật không ngờ Vũ nhi lại thẳng thắn đến vậy, nàng nghĩ đến, Vũ nhi hẳn nên giả bộ rộng lượng mới đúng, trong lúc nhất thời, nàng lại không biết nên làm thế nào cho phải, trong mắt dâng một tầng sương mù hướng về phía Nạp Lan Hiên, hi vọng hắn sẽ vì mình mà nói vài câu!
Nạp Lan Hiên nhìn thấy ánh mắt Lăng Nhược Tích, trên mặt thoáng có chút mất tự nhiên, hắn hơi nghiêng đầu về một bên, không rõ trong lòng là cái tư vị gì, nếu là nữ tử bình thường, bị Vũ nhi nói như vậy, nàng chắc chắn sẽ xấu hổ và giận giữ mà đi tự vẫn, nhưng nhìn Lăng Nhược Tích căn bản không hề có cái ý tứ kia, hắn hơi nhíu mày, nhớ rõ đêm qua uống say, trở về bằng cách nào cũng không nhớ. Nhưng hắn xác định ở bên ngoài nhiều nha hoàn như vậy, nếu hắn kéo Lăng Nhược Tích tiến vào, các nàng sẽ đi nói với hai nha hoàn của Vũ nhi, nhưng nhìn ánh mắt của các nàng, tựa hồ cái gì cũng không biết, đáp án duy nhất chính là Lăng Nhược Tích thừa dịp mình uống say lẻn vào, nghĩ vậy áy náy với nàng tức thì không nhiều như vừa nãy, nhưng cuối cùng hắn thật rối rắm, mỗi lần nhìn đến gương mặt này, tâm hắn không khỏi luyến tiếc muốn vĩnh viễn có thể nhìn thấy. Hắn thở dài, chung quy hắn đã phụ hai nữ tử, một người là Anh Đào mà hắn tâm tâm niệm niệm, một người là thê tử mới cùng hắn thành thân.
"Nhược Tích tuy là nô tỳ, nhưng cũng là cô nương gia đình trong sạch. Nô tỳ thật sự không còn mặt mũi sống ở trên đời này nữa, nô tỳ... nô tỳ......!" Lăng Nhược Tích nhìn Nạp Lan Hiên căn bản không có ý nói giúp mình, trong lòng sốt ruột lại không có biện pháp gì, trong mắt tràn đầy không cam lòng, nhưng hôm nay như vậy, nàng thật sự trông giống như tiểu sửu, nàng cắn chặt răng, trong lòng quyết định, quay lại đập đầu vào cái bàn!
Đông !
Cái bàn bị đụng xê dịch về phía sau lại phát ra tiếng.
"Được rồi!" Nạp Lan Hiên cuối cùng bất đắc dĩ quay đầu, đem Lăng Nhược Tích kéo lên.
Lăng Nhược Tích nhìn Nạp Lan Hiên cũng chịu kéo mình, thân mình lập tức mềm nhũn ngã vào trong ngực Nạp Lan Hiên, hơi hơi nức nở, tựa hồ chịu nhiều ủy khuất.
"Hừ, nhanh chóng đi kính trà cho mấu thân đi, Du Cẩn, mang cả Lăng Nhược Tích theo luôn!" Vũ nhi khinh thường liếc mắt nhìn Lăng Nhược Tích, làm ra vẻ, mặc dù gương mặt giống Anh Đào thì như thế nào, chung quy có một ngày Nạp Lan Hiên sẽ buồn chán mà thôi, lưu luyến với Anh Đào cũng bởi vì Lăng Nhược Tích mà phai nhạt từng chút một. Vũ nhi nghĩ vậy, không khỏi ngoéo một cái khóe miệng, ngươi cứ ra vẻ đi, ngươi càng ra vẻ, với ta càng là một cơ hội. Anh Đào đã 'đi', chính mình cả đời có lẽ cũng không thay thế được vị trí của Anh Đào trong lòng Nạp Lan Hiên. Nhưng nàng ( Anh Đào ) dùng toàn bộ tánh mạng đổi lấy tốt đẹp sợ là cuối cùng sẽ bởi vì nàng ( Lăng Nhược Tích ) hủy diệt toàn bộ.
Nạp Lan Hiên nhíu mày đem Lăng Nhược Tích đẩy sang một bên, ngoại trừ Anh Đào, hắn cũng không có thói quen cùng nữ nhân khác tiếp xúc thân mật, cho dù đó là người có gương mặt cực giống nàng đi!
"Đi thôi!" Nhìn Nạp Lan Hiên đi tới bên cạnh Vũ nhi, khẩu khí Du Cẩn không tốt nói một câu với Lăng Nhược Tích, trong mắt tràn đầy khinh thường cùng hèn mọn!
"Ngươi!" Lăng Nhược Tích buồn bực, Nạp Lan Hiên này âm tình bất định, để nàng bị bẽ mặt như vậy, bây giờ ngay cả một con nha hoàn cũng dám đối nàng quát to. Trong lòng Lăng Nhược Tích bởi vì chuyện tối qua với Nạp Lan Hiên dĩ nhiên đã cho rằng mình cao hơn người khác một bậc, trừng mắt tức giận nhìn Du Cẩn, nghĩ đến một chút nữa thôi nàng sẽ được nâng vị di nương, lạnh lùng hừ một tiếng, không cùng Du Cẩn so đo!
"Ngươi đi mau chút!" Du Cẩn nhìn Lăng Nhược Tích một dạng dụ dỗ, trong lòng tuyệt không thích, nay nhìn nàng thật đúng cho mình trở thành chủ tử, còn đối với mình trợn mắt, nếu không phải tiểu thư tính tình hảo, cho dù có nháo lên, Nạp Lan phủ cũng sẽ không để ý, như cũ đem nàng đuổi khỏi phủ, một cái nha hoàn vĩnh viễn cũng đừng nghĩ đến việc trèo lên đầu chủ tử.
"Ngươi, buông!" Lăng Nhược Tích bị Du Cẩn đẩy, thân thể không khỏi mất đà tiến về phía trước hai bước, vừa vặn đứng ở trước mặt Vũ nhi, nhìn thấy Vũ nhi lạnh lùng mang theo khinh thường nhìn chính mình, Nạp Lan Hiên lại liếc mắt cũng không nhìn nàng một cái, trong lòng thực nghẹn khuất không khỏi lên giọng quát Du Cẩn một câu.
"Làm càn! Thanh âm ngươi lớn vậy, sao đêm qua không nghe thấy ngươi kêu rên nửa câu!?" Vũ nhi nhíu mày, Du Cẩn nàng cũng còn không nỡ chửi mắng, há lại có thể để nàng (Lăng Nhược Tích) ở chỗ này tùy ý khi dễ? Hơn nữa nếu đúng như lời nàng nói, tối qua Nạp Lan Hiên say rượu cưỡng ép nàng, nếu như nàng không nguyện ý sao không thấy nàng kêu lớn tiếng như vừa rồi, trong viện nhiều người, há có thể tùy ý Nạp Lan Hiên, rõ ràng là tồn tại tâm tư khác!
"Nô tỳ, nô tỳ..." Lăng Nhược Tích cúi đầu, giọng nói nhu nhược, mang theo tiếng nức nở, răng cắn chặt môi dưới, có phần ủy khuất nhìn Nạp Lan Hiên!
"Được rồi, trong phủ nhiều quy củ, về sau để Du Cẩn dạy dỗ ngươi!" Nạp Lan Hiên nghe xong lời của Vũ nhi nói càng thêm xác định suy nghĩ trong lòng. Hắn hơi cau mày, nàng tuy rằng có gương mặt giống Anh Đào nhưng tính cách một chút cũng không giống nhau, aiii, thế nhưng cho dù là vậy, hắn cũng không hạ được nhẫn tâm, đem nàng trục xuất khỏi phủ!
"Hừ!" Du Cẩn hừ lạnh một tiếng, may mắn Nạp Lan Hiên thức thời, bằng không chính mình nhất đinh trở về Hầu phủ, nói với Hầu phu nhân. Nàng nghiêm mặt ngẩng đầu lên, nhìn Vũ nhi cùng Nạp Lan Hiên đều xoay người đi ở phía trước, trên mặt tràn đầy tức giận, "Ngươi nhanh chút đi, chớ không phải để chủ tử chờ ngươi sao?" Du Cẩn nói xong nhìn phía trước Vũ nhi cùng Nạp Lan Hiên thấy bọn họ không quay đầu lại, một chân liền "ba" đạp sau lưng Lăng Nhược Tích một cái.
"Ngươi!" Lăng Nhược Tích lảo đảo vài bước, quay đầu nhìn vẻ mặt hả hê của Du Cẩn, trong lòng hận lợi hại, nhưng hai người phía trước căn bản không quay đầu lại, cố nén tức giận, mới đi về phía trước hai bước.
Lãnh Hà bên cạnh hơi lắc đầu, tính tình Du Cẩn này đúng là, ngày thường nàng ở chung với nhóm nha hoàn khác tuyệt đối sẽ không chịu thiệt thòi, tâm tư rất lợi hại, nhưng mà nàng đối với tiểu thư cũng là thật tâm. Nàng giương mắt nhìn bóng lưng Vũ nhi, trong lòng không khỏi cười thành tiếng, tiểu thư hiểu tính tình Du Cẩn, sợ là cố ý để Du Cẩn mang theo Lăng Nhược Tích, bằng với tính tình Du Cẩn, tuyệt đối sẽ không để cho Lăng Nhược Tích dễ chịu.
Quả nhiên, đường rõ ràng rất ngắn, Lăng Nhược Tích đi cũng rất nhanh, nhưng Du Cẩn cũng không có bỏ qua cho nàng, đi một bước đá một cước, có một lần nàng nổi tâm tư cố ý làm bộ bị đẩy ngã về phía trước, vừa vặn ngã lên người Nạp Lan Hiên, nhưng hắn lại nói nàng không có quy củ nên mặc kệ, trong lòng Lăng Nhược Tích thực ủy khuất, nhưng không thể nói cái gì, thân thể của nàng đã thuộc về Nạp Lan Hiên, cùng lắm thì nhịn xuống cơn tức này, dù sao thì lát nữa nàng cũng sẽ được thăng phân vị. hơn nữa đêm tân hôn Nạp Lan Hiên lại không đi phòng thiếu phu nhân, nếu bụng của mình cũng không chịu thua kém hoài thai nhất nam bán nữ nói không chừng còn có thể được làm quý thiếp, nghĩ như thế khiến Lăng Nhược Tích cảm thấy rằng Du Cẩn đá vào người nàng dường như cũng không còn đau như trước!
***
Bên này, Cung thị chờ đến sốt ruột, Vũ nhi chính là người bà trước kia thực yêu thích, là một người biết quy củ, nhưng hôm nay đã trễ thế này sao vẫn còn chưa thấy người lại đây? Hai người ngủ quên, chả lẽ nha hoàn cũng không biết gọi?
Nạp Lan Tĩnh nhíu mày, tổng cảm thấy có chút bất an, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện? Nàng vừa mới phái Thu Nguyệt đi qua nhìn một chút, lúc này trông thấy Thu Nguyệt trở về, Thu Nguyệt vội vã đến bên tại Nạp Lan Tĩnh nói thầm, Nạp Lan Tĩnh càng nghe lông mày cau càng chặt, trong lòng không khỏi mắng ca ca thật hồ đồ a!
"Lý ma ma, ngươi đi nhìn xem sao bây giờ hai hài tử như thế nào còn chưa tới đây?" Cung thị trong lòng chờ đến lo lắng, vội vàng quay đầu phân phó Lý ma ma đi xem xét, chớ để người khác kiếm cớ chê cười Vũ nhi không hiểu quy củ. Nạp Lan Tĩnh nhìn nét mặt Cung thị không tức giận, tức thì ở bên tai Cung thị nói khẽ vài câu, có một số chuyện, nàng tuyệt đối sẽ không để cho Vũ nhi chịu ủy khuất!
"Nghịch tử!" Cung thị nghe xong, không không khỏi mắng ra tiếng, nàng tuy rằng yêu thương Nạp Lan Hiên, nhưng cũng không cho phép hắn có thể càn quấy như thế. Hôn sự là do chính hắn mở miệng cầu Hoàng thượng tứ hôn, nay ở ngay đêm tân hôn sủng người khác, đây không phải làm loạn sao? Nếu trong lòng còn nha đầu kia, hắn có thể tạm thời không thành hôn, chính nàng cũng không ép hắn, như vậy cũng không liên lụy Vũ nhi, càng nghĩ càng giận, trên mặt nàng không khỏi tức giận vài phần!
"Lão thái thái, lão gia, phu nhân, thiếu gia, thiếu phu nhân tới rồi!" Đang nói, có nô tài vào bẩm báo, Cung thị ngồi thẳng người, kiềm chế nét mặt tức giận nhìn hai người tiến vào.
"Ra mắt tổ mẫu, ra mắt phụ thân, mẫu thân!" Vũ nhi đứng ở chính giữa hành lễ, trên mặt tươi cười đúng mực, phong thái hào phóng, không hổ là hậu nhân thế gia danh môn.
"Thỉnh an tổ mẫu, phụ thân, mẫu thân!" Nạp Lan Hiên cũng hành lễ, Nạp Lan Hiên bỗng trở lạnh như băng, nhất là sau khi nhìn thấy Nạp Lan Diệp Hoa, trên người thêm vài phần sát khí, nếu không phải Nạp Lan Diệp Hoa là phụ thân thân sinh, hắn nhất định sẽ giết hắn, vì Anh Đào báo thù!
"Đứng lên đi!" Nạp Lan Diệp Hoa trầm giọng, hắn tự nhiên là nhìn thấy ánh mắt Nạp Lan Hiên, trong lòng tuy mất hứng, nhưng cũng không có phát giận, hiện giờ bên mình hắn cũng chỉ có Nạp Lan hiên là con trai duy nhất, nói không đau lòng là giả. Hắn biết Nạp Lan Hiên vì nha đầu kia mà bạc trắng tóc, trong lòng hắn cũng có chút hối hận, nhưng dù sao thân là bề trên, một số việc chung quy cũng không thể nói được!
Thấy lễ kính trà bắt đầu, hạ nhân đã chuẩn bị tốt khay đượng nước trà dâng lên, Vũ nhi đầu tiên là quỳ gối trước mặt Nạp Lan Diệp Hoa, nâng ly trà qua đỉnh đầu, giọng nói trong trẻo nhẹ nhàng vang lên: "Mời phụ thân dùng trà!"
"Hảo! Hảo!" Trên mặt Nạp Lan Diệp Hoa cuối cùng cũng mang ý cười, nhìn thấy nhi tử thành thân, nào có đạo lý phụ thân không cao hứng, đưa tay nhận ly trà của Vũ nhi, khẽ nhấp một chút, đem bao lì xì đã sớm chuẩn bị từ trước đặt ở giữa khay trà.
"Tạ ơn phụ thân!" Vũ nhi được hạ nhân đỡ dậy, đứng thẳng người, hơi cúi, liền tới trước mặt Cung thị quỳ xuống, "Mời mẫu thân dùng trà." Đồng dạng nâng chén qua đỉnh đầu, sắc mặt như cũ không có thay đổi.
"Hảo! Hài tử ngoan!" Cung thị nói xong nhanh chóng nhận lấy ly trà, trong mắt còn mang theo tầng sương mù, nói xong, dùng tay lau lau khóe mắt, Nạp Lan Hiên từ sau chuyện đó, Cung thị mỗi ngày thực lo lăng, nay nhìn Nạp Lan Hiên nhanh như vậy đã thành hôn, tất nhiên là cao hứng, nhanh chóng thả lì xì vào khay, còn tự mình nâng Vũ nhi đứng dậy.
"Tạ ơn mẫu thân!" Vũ nhi đứng dậy cúi chào, thời điểm trước đây nàng đến Tướng phủ tìm Nạp Lan Tĩnh, đối với Cung thị cũng không có cái ấn tượng gì, cũng không hề thân thiết, nghe nói thân thể nàng vẫn luôn không tốt, suốt ngày nằm ở trên giường, hiện giờ trông thấy, tựa hồ tinh thần tốt hơn rất nhiều. Nhìn trong mắt Cung thị nồng đậm yêu thích, tâm Vũ nhi mới hơi thả lỏng, nàng tuy không phải lần đầu gặp gỡ Cung thị nhưng vẫn có chút khẩn trương, Cung thị chung quy cũng là đích nữ quý tộc, nàng sợ Cung thị không vừa mắt chính mình.
"Gặp qua tổ mẫu, mời tổ mẫu dùng trà." Kính trà cho Nạp Lan Diệp Hoa cùng Cung thị xong, lại quỳ gối trước mặt lão thái thái dùng tư thế nâng ly trà qua đỉnh đầu như cũ. Nàng nghe Nạp Lan Tĩnh nói qua, vị tổ mẫu này thật rất khó sống chung, trong lòng lại cẩn thận hơn, chớ để lão thái bà này bắt được sai lầm nào mới tốt.
Lão thái thái hơi nâng mắt, cũng không có lập tức tiếp nhận trà trên tay Vũ nhi, chỉ để người giúp đỡ nàng ngồi thẳng dậy, "Aiii, nhà chồng với nhà mẹ đẻ chung quy bất đồng, Hầu phủ các người với Tướng phủ suy cho cùng cũng khác nhau, Tướng phủ nhiều quy củ, ngươi thân là cháu dâu trưởng của Nạp Lan giả, càng phải lấy mình làm gương đừng để cho người khác chê cười đi!" Trong mắt lão thái thái dường như mang theo tức giận, nàng mặc dù sống lâu trong hậu viện, nhưng cũng biết An Bình hầu mặc dù là Hầu gia, nhưng không có cái thế lực, trong lòng tức thì đối với Vũ nhi thêm vài phần kinh thường, huống chi ngày hôm nay nàng còn tới trễ, hiển nhiên muốn nói vài câu khó nghe!
Cung thị ở bên cạnh tức giận nhíu nhíu mày, nhìn bộ dáng lão thái thái kia làm ra vẻ , trong lòng liền thực khó chịu, Vũ nhi nay mới là con dâu của nàng, chính nàng một bà mẫu ( mẹ chồng ) nàng còn chưa từng để ý, nàng ở trong này gây khó dễ cái gì!
Nạp Lan Tĩnh ở bên cạnh muốn nói, nhưng cuối cùng không nói ra, lão thái thái này chỉ để Vũ nhi quỳ một hồi, chính mình ở trước mặt bảo hộ, khó tránh khỏi làm cho người ta chê cười, chính mình là không thèm để ý, đã có thể sợ Vũ nhi để ý, chỉ là Vũ nhi nàng hiện giờ có thai, ai, nàng hơi thở dài, lúc này Vũ nhi nếu gặp người làm khó dễ, che chở nàng phải là ca ca của mình mới đúng!
"Tổ mẫu nói đúng, Vũ nhi nhất định cẩn tuân dạy dỗ của tổ mẫu!" Trên mặt Vũ nhi cũng không có một chút không kiên nhẫn, vẻ mặt tựa hồ càng thành kính, thân nhân của hắn, tự nhiên tuyệt đối nàng không thể làm khó!
"Uh, đứng lên đi!" Lúc này, lão thái thái mới hơi gật gật đầu, tiếp nhận ly trà trên tay nàng, nhưng không có uống trà, chỉ đặt ở trên bàn, đem hồng bao tiền đặt ở giữa khay!
"Tạ tổ mẫu!" Vũ nhi nhanh chóng phúc phúc, trong lòng chính là thở dài nhẹ nhõm một hơi, kế tiếp đó là kính trà Nạp Lan Tĩnh, Nạp Lan Tĩnh là hậu bối, không cần quỳ xuống, hơi cúi người, tiếp nhận ly trà trong tay nha đầu.
"Tẩu tử!" Nạp Lan Tĩnh mỉm cười tiếp nhận, nàng đem cái vòng trên tay tháo xuống đeo vào cổ tay Vũ nhi. ở Tướng phủ này Vũ nhi không có người thân, vòng tay này hẳn nên để cho nàng phòng thân. "Muội không có cái gì tốt, cái vòng này là tâm ý của muội a, hi vọng tẩu có thể thích!" Nạp Lan Tĩnh nói xong, khóe mắt đã ươn ướt, nàng quả thật rất đau lòng Vũ nhi!
"Này, rất quý trọng!" Trên mặt Vũ nhi có chút kinh ngạc, ngày ấy Nạp Lan tĩnh đi Hầu phủ hai người nói chuyện phiếm, Nạp Lan Tĩnh liền nói cho nàng công dụng vòng tay này, không nghĩ tới nàng hôm nay đưa cho chính mình, Vũ nhi nói xong, lập tức muốn tháo xuống!
BẠN ĐANG ĐỌC
(Trọng sinh, ngôn tình) Tướng Phủ Đích Nữ
Fiction HistoriqueTác giả:Trầm Hoan Thể loại:Trọng Sinh, Cung Đấu Trạng thái: Đang ra Edittor: thuganhanuoi Nguồn: diendanlequydon TƯỚNG PHỦ ĐÍCH NỮ ** LƯU Ý: ĐÂY LÀ TRUYỆN TA ĐĂNG LÊN ĐỂ KHI NÀO MUỐN SẼ ĐỌC OFFLINE, TRUYỆN KHÔNG PHẢI DO TA EDIT, TA CÓ DẪN NGUỒN VÀ E...