Chương 3 : ĐẾN TRƯỜNG

537 27 4
                                    

Lúc dắt chiếc xe đạp mới mua khoảng hai tháng trước để chuẩn bị cho năm học mới này , DOÃN KÌ dựng chiếc xe xuống , quay lưng đi để đóng cánh cửa , quay lại đã thấy CHUNG QUỐC ngồi trên chiếc xe , hai tay cầm vào tay lái , một chân chổi xuống đất , một chân đặt lên bàn đạp chuẩn bị tư thế

"Anh à , lên đi ..hôm nay là ngày đầu tiên đi học nên em sẽ chở anh đi " vừa nói vừa hắc đầu ra sau

"Hôm nay là ngày đầu tiên nên anh mới không dám để em chở đấy chứ " vừa nói DOÃN KÌ vừa bước đến chỗ chiếc xe , hai tay bỏ vào túi quần

CHUNG QUỐC liền tiếp lời trêu chọc của anh

"Anh này .. em lái xe cũng được lắm chứ bộ , anh đừng khi dể em nha , em là tay lái lụa đó , em sẽ đảm bảo mạng sống của anh bằng cả tính mạng của em , lên điii.."

Nói xong CHUNG QUỐC đưa ngón tay chỏ vào đầu lưỡi sau đó đưa lên cao ( Craby : thề ấy )

"Lụa hay là lụi , ok hôm nay anh sẽ cho em một cơ hội "

Mặc dù đồng ý cho thằng nhóc nhỏ chở nhưng suốt quãng đường đang đi, trong lòng anh vẫn thấp thỏm , lo sơ , bất an. ̣

Đến ngã tư , CHUNG QUỐC tăng tốc xe , chạy vọt qua tay trái , bỗng dưng cũng có một chiếc xe tải từ phía đối diện chạy đến cậu , CHUNG QUỐC hốt hoảng , miệng thì la lên không ngừng

"Anh ơi..anh...anh ơi..."

Nhưng nhanh chóng , DOÃN KÌ cầm lấy tay lái , lái một cái thật nhanh vào vỉa hè , bác tài xế chạy ngang , mở cửa kính của đầu xe ben ra , quát to..

"Chạy xe kiểu gì thế , bộ không có mắt à "

DOÃN KÌ lập tức bước xuống xe, tay này cầm cổ tay của tay kia , cúi đầu xuống nhẹ nhàng cất tiếng nói

"Xin lỗi bác "

Khi anh ngửa đầu lên thì chiếc xe cũng đã đi xa , anh quay về phía CHUNG QUỐC , hai tay bỏ vào túi quần thở một hơi dài

"Haizz.."

Lúc này CHUNG QUỐC đang ngồi trên xe , gương mặt sụ xuống . DOÃN KÌ bước đến chỗ cậu  , dùng tay gõ nhẹ vào đầu cậu

"Tính mạng của anh sắp bị em đem tặng cho ông trời rồi đấy "

Khi bị anh gõ nhẹ vào đầu , cậu gục mặt xuống , nước mắt chảy ra (ít thôi không nhiều ) cậu khóc không phải vì bị anh đánh mà khóc là vì sự sợ hãi một cái gì đó

"Em xin lỗi " cậu nói trong tiếng nấc nhẹ

DOÃN KÌ đưa một tay từ trong túi quần lên xoa nhẹ vào mái tóc của cậu

"Đồ ngốc .. Thôi nín đi , ra sau ngồi anh sẽ chở em đi , nhanh lên" _nói xong anh lôi cậu ra đăng sau ngồi , anh leo lên xe và chạy

MẪN DOÃN KÌ tôi ,có hai thứ rất ghét trên đời , điều thứ hai anh ghét là những người không gọn gàng , ngăn nắp , còn điều anh ghét nhất là những ai làm cho CHUNG QUỐC khóc và đem cậu ra khỏi cuộc đời anh..

[  Vkook || Edit ] - Hư KhôngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ