Chương 543 : Khó xử, ngượng ngùng

2.1K 37 0
                                    

  Hướng Mạn Quỳ ngồi xuống bên cạnh người đàn ông kia, Hàn Thất Lục cũng nhìn qua.

​An Sơ Hạ còn tưởng rằng Hàn Thất Lục sẽ có phản ứng quá kích theo bản năng liền nắm chặt quả đấm, Hàn Thất Lục chỉ nhàn nhạt nhìn thoáng qua phía bên kia, lập tức liền lại quay đầu trở lại, thái độ thờ ơ.

​Chính bạn gái của mình từng ở cùng một chỗ với người đàn ông khác, vì cái gì mà Hàn Thất Lục một chút phản ứng cũng không có? Chẳng lẽ sự yên tĩnh này là khởi đầu của giông bão?

​An Sơ Hạ lại nhìn sang Hướng Mạn Quỳ bên kia, trùng hợp cô ta cũng hướng mặt đối diện, một giây liền nhìn thấy cô cùng Hàn Thất Lục. An Sơ Hạ chỉ cảm thấy Hướng Mạn Quỳ ánh mắt sắt lạnh nhìn cô, cô liền cố ý hướng về phía Hướng Mạn Quỳ nháy mắt mấy cái, một lát sau quay đầu trở lại. Cô biết làm như vậy không có ý nghĩa gì, nhưng cô là vì không muốn Hướng Mạn Quỳ quá đắc ý.

​"Cảm ơn mọi người đã tham gia hoạt động bán hàng từ thiện, lần này người đứng ra tổ chức chính là tập đoàn Hàn thị, hiện tại mời Chủ tịch hội đồng quản trị của tập đoàn Hàn thị lên đây phát biểu vài lời!" Người chủ trì vừa dứt tiếng nói, lập tức phía dưới mọi người liên tục vỗ tay.

​Hàn Lục Hải bước lên sân khấu, tuy không ăn mặc quá đặc biệt nhưng trong từng cử chỉ của ông lại thể một một sự uy nghiêm không thể diễn tả thành lời.

​"Tôi là người chịu trách nhiệm cho hoạt động bán hàng từ thiện lần này, lấy việc thiện làm niềm vui đồng thời cũng tích đức cho con cháu. "

​Tiếng nói vừa ngừng, mọi người nhao nhao bàn luận.

​"Tương lai con cháu? Hàn thiếu gia không phải mới lên trung học sao?"

​"Chẳng lẽ là Chủ tịch Hàn còn có con trai riêng sao?"

​An Sơ Hạ nghe những lời này, gương mặt đầy sự nghi hoặc. Đây là tình huống gì đây?

​"Ông ấy là muốn để cho mọi người xác nhận chỉ có con mới là con dâu mà chúng ta thừa nhận." Khương Viên Viên cười tươi quay đầu lại nói khẽ với An Sơ Hạ.

​Trên sân khấu, Hàn Lục Hải trầm mặc phút chốc liền tiếp tục nói: "Tuy nhiên con tôi Thất Lục còn chưa tới tuổi kết hôn, nhưng vì gần đây có nhiều tin đồn, cho nên tôi liền mượn cơ hội này nói rõ với mọi người biết."

​Tin đồn, dĩ nhiên là chuyện Hướng Mạn Quỳ cùng Hàn Thất Lục. Hàn Thất Lục như thế lại công khai cùng Hướng Mạn Quỳ một chỗ, tuy không có chính thức đưa tin nhưng trên internet thì không phải Hàn gia nói ngăn lại là có thể ngăn lại tin tức được.

​"Sau đây, tôi nói các công việc của lần bán hàng từ thiện này..." Nói xong, Hàn Lục Hải cầm vài tờ giấy đọc và nhớ kĩ.

​Lúc này An phu nhân đã đi tới, cười khanh khách ngồi xuống gần ở Khương Viên Viên: "Tôi nói, bà thông gia tương lai, bà như thế nào không mang An Sơ Hạ về nhà chơi. Khoảng thời gian trước tôi đã học tập tại Paris, Sơ Hạ cùng Thất Lục gặp chuyện không may tôi cũng không biết, bà xem, làm mẹ như tôi cũng quá thất trách rồi."

​"Không có gì." Khương Viên Viên mặt vẫn tươi cười: "Con cháu đều có con cháu phúc, hiện tại không tốt à?"

​Hai người đều khách sáo qua lại, An Thần Xuyên ngồi xuống bên cạnh An Sơ Hạ làm trung gian ngồi giữa ngăn cách cái mặt không chút thay đổi của Hàn Thất Lục.

​"Sơ Hạ, vì thế nào không đến nhà tôi chơi?" An Thần Xuyên ánh mắt thản nhiên, cậu ấy bây giờ đối với An Sơ Hạ là đơn thuần có tình cảm yêu mến rồi.

​"Bởi vì gần đây xảy ra rất nhiều chuyện. Đến lúc đó tôi sẽ sang nhà thăm cậu và cha mẹ nuôi." An Sơ Hạ ngôn ngữ cực kì nhạt nhẽo, nhưng đối với An Dịch Sơn kỳ thật không biết vì cái gì cô lại cảm thấy ông ấy cực kì quen thuộc.

​"Tôi tuyên bố, lần này hoạt động bán hàng từ thiện chính thức bắt đầu!"

​Bán hàng từ thiện thật sự là nhàm chán, An Sơ Hạ ngay từ đầu nhìn những đồ vật này lại cảm thấy cực kì mới lạ nhưng nhìn lâu thì cô lại bị hoa mắt, đúng là mệt nhọc.

​Hàn Lục Hải lần này dùng một chiếc nhẫn kim cương làm hàng bán từ thiện, nghe nói là lúc ấy ông cầu hôn Khương Viên Viên, sau cùng bán đi với giá chín trăm vạn. Trong đó một nửa sẽ được quyên ra ngoài.

​Kết thúc buổi bán đấu giá, họ đạt được nhiều lợi nhuận cho nên lần này yến tiệc được tổ chức cực kỳ xa hoa.

​Hàn Lục Hải về phía sau sân khấu làm thủ tục, Khương Viên Viên cùng An Sơ Hạ trước hướng bàn ăn đi đến, Hàn Thất Lục cùng An Thần Xuyên đi theo ở phía sau.

​"Mẹ, chiếc nhẫn kim cương kia thật sự là khi đó cha đã cầu hôn người ư?" An Sơ Hạ có vẻ có chút không dám tin nhịn không được liền hỏi, cầu hôn chiếc nhẫn đến năm Carat, sau khi đã kết hôn giờ lại đem đi tự thiện!

​"Đúng đấy." Khương Viên Viên không chút để ý gật gật đầu: "Bởi vì mang theo trên tay quá nặng, mẹ viết bản thảo mà mang cái năm Carat gì đó ở trên tay ngón tay sẽ bị chuột rút? Cho nên mẹ liền ném ở một bên, hiện tại có thể lấy ra làm từ thiện vẫn hơn so với đặt ở nơi nào đó tích tro bụi rồi?"

​Khương Viên Viên nói đạo lý rõ ràng, An Sơ Hạ chỉ là mở to hai mắt nhìn.

​Nữ nhân không phải ai cũng thích kim cương à, Khương Viên Viên coi như không phải nữ nhân tầm thường.

​"Vậy khi kết hôn, cha tặng cho mẹ nhẫn mấy Carat ạ?" An Sơ Hạ hào hứng hỏi han.

​"Này, không phải là cái này sao!" Khương Viên Viên vươn tay phải ra, ngón áp út tay phải mang theo một chiếc nhẫn tinh tế, phía trên không có trang trí gì, đương nhiên cũng không có cái gì gọi là kim cương.

​Này quả thực là ngoài dự đoán của An Sơ Hạ.

​"Mẹ thích những thứ đơn giản, cái nhẫn này tuy nhiên nói không đáng giá tiền bạc nhưng mẹ lại rất thích, không phải là thích mới trân trọng sao?" Khương Viên Viên nói xong, đột nhiên nhớ tới cái gì đó, quay đầu sau này nhìn thoáng qua nói: "Tiểu tử thối, về sau con cầu hôn tiểu Sơ Hạ cũng không thể keo kiệt như vậy, biết rõ không? Như thế nào cũng phải so với chiếc năm Carat kia, phải có giá trị tiền bạc!"

Thiếu gia ác ma đừng hôn tôi ( Quyển 3 )Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ