tùm lum :3

59 0 0
                                    

Chap 1: Những ngày khởi đầu

Nhà em ở Biên Hòa, cách SG 30km thôi, nhưng hồi năm 2008 em đậu đại học thì nhà cũng cho em lên ở trọ lại thành phố học cho nó dễ đi lại. Nhà cũng không phải giàu có gì, nhưng mà ba mẹ em có mỗi mình em, với lại ba em cũng có thời gian dạy ở vài trường đại học nên ba em không thích cho em ở chung, đại loại lý do là bầy hầy, khó quản lý với muốn em tập trung cho việc học… ( nghĩ lại em thấy so với những gì em đã làm được thì em xấu hổ quá đi mất… 

). “ Tao hiểu đám sinh viên tụi bay quá còn gì…”. “Ở chung phát sinh nhiều vấn đề lắm con ạ”…

Cho nên hôm qua trường làm thủ tục xong thì em cũng hốt 1 chiếc xe ôm đi lòng vòng kiếm thử xem… cho chắc ăn với lại em chẳng quen ai ở SG, nhà em thì hôm ấy đi lên La Ngà có việc nên cho em tự xử luôn. Em vẫn nhớ đợt đó làm em nhập học tháng 10. Nhà cửa không phải là quá khan hiếm, nhưng mà lạ nước lạ cái, ngặt thêm cái nữa biết tính ba mẹ em, đã cho ở riêng 1 mình thì không nói ra nhưng em cũng biết là phải tìm cái nhà nào sạch sẽ mà đàng hoàng, an ninh một tí. Chắc không nói nhiều vì cái cảnh này chắc bác nào cũng phải trải qua nhiều lần rồi nhỉ. Em nói đến thế thôi…

Sau 2 tiếng vật vã đi từ quận 3, sang quận 1, rồi Bình Thạnh, Gò Vấp, tới Phú Nhuận, chạy vào tới đường Phan Xích Long quận Phú Nhuận thì em đuối luôn… ( em hơn 100kg cơ ạ, kêu đúng ngay cái ông chạy chiếc xe kiểu như cánh én, mà đời nó khỏe hơn thì phải, em không nhớ rõ, em ngồi thốn tới xương cụt 

). Em kêu ổng dừng lại uống nước mía rồi đi tiếp… bà bán nước mía có bán báo, em mua cái tờ Mua và bán em xem luôn, kêu là tìm được thì tới chứ lòng vòng mệt quá rồi. Xem xong thì em thấy được mấy căn, cũng không xa không gần, vừa vừa, nhưng mà nhìn được có cái giới thiệu là: “Nhà ***/** TKX,p.7,Q. PN, gần khu Phan Xích Long, lầu 2, toalet riêng, điện, nước tiện nghi…bla…bla…bla….. Em kêu ông xe ôm vào xúc luôn, khỏi mò nữa. Vào tới khu nhà ấy thì em đã thích rồi, an ninh, sạch sẽ, sáng sủa… Cà phê, khách sạn, quán ăn vi vu ( thím nào ở SG chắc biết khu Phan Xích Long chứ ạ…)

Tới nhà, 4 lầu, có sân thượng, nằm góc khuất nắng, bên cạnh có 1 lô đất trống tầm 7x30, có tường cao che, lên sân thượng nhìn xuống mới thấy bên trong chứ nhìn từ ngoài vào không thấy được gì…( Mấy con chó nhà hàng xóm vào tha thẩn ở đấy gặp chiều chiều có cái xe “tivi, đầu đĩa, đầu từ máy bơm nước…bla…bla…bla hư hỏng bán đê… đi ngang qua chúng nó ngửa cổ lên hú nghe cũng thốn a** lắm các thím ạ…) Xung quanh toàn là cũng 3-5 tầng hết... Ông chủ xuống sau khi em bấm chuông, ông tên là B. Nhà ở chung chủ. Ấn tượng đầu tiên là 4 đứa con gái ở lầu 1 mở cửa ra nhìn xem em là ai, 3 đứa lầu 3 nhìn xuống xem em là thèng nào, hí hí hố hố nhặng hết cả lên ( nhà toàn con gái ở không… ) xong dẫn em lên xem phòng trên lầu 2 thì em ok luôn, mới sơn sửa, đẹp. ( sau này em biết là mỗi lần trả phòng là ổng sơn phết đại tu lại hết), Có 1 ô cửa sổ nhỏ nhìn ra khoảng không. Sau này thì nó nhìn ra cái PN Teachcons mà dưới chân nó là cái Coopmart đấy ạ… Có WC riêng trong phòng luôn, cho nấu ăn, phòng 5x5, 10h giờ về khóa cửa

. Hồi ấy còn trẩu nên em không quan tâm vấn đề này ạ… 1 điều nữa là ổng nói với em: “Nhìn con đàng hoàng chú cho con mướn ở chứ cô chú khó lắm, chú làm việc đêm ( sau này em ở mới biết ổng xạo, 20h ngủ 4h dậy không à ), cô làm ở ủy ban ********* nên quậy quậy hay bồ bịch vô ở chung là chú không cho ở đâu, vậy nên nhà này chú cho toàn con gái nó ở không à, có mình con là con trai thôi á”. Thôi xong… đây là câu đã chốt luôn cái quyết định của em: “Dạ…chú cho con ở luôn đi chú!”

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Feb 28, 2014 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

vì mục đích cá nhân tìm trên ggNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ