The girl who I love

3.4K 220 23
                                    

-Bây giờ anh có tránh ra không?

-Em trả lời anh đã, anh có gì không bằng thằng đó hay sao?

-Không! Anh không bao giờ bằng Kim Soekjin đâu! Giờ thì tránh ra.

Em đẩy tôi ra rồi lạnh lùng bước đi, em ghét tôi đến thế sao? 2 năm qua đã bao nhiêu lần tôi bày tỏ tình cảm của mình cho em biết rồi, nhưng em chưa bao giờ chấp nhận nó. Em yêu người khác, tôi biết chứ. Nhưng tại sao? Tại sao lại là thằng bạn thân của tôi chứ? Thật khốn nạn mà!

Tôi mệt mỏi lê người trên dãy hành lang lạnh lẽo này, giống như trái tim tôi vậy, theo từng bước chân mà tan vỡ. Dù đây không phải lần đầu mà sao tim tôi nó lại nhói lên thế này? Khó chịu thật. Đang muốn gục ngã với thứ tình cảm chết tiệt này thì thằng bạn từ xa chạy tới.

-NamJoon! Thằng Jungkook nó bị tụi 11A3 đánh kìa, tới cứu nó mau đi!

-Ngày gì mà xui thế? Toàn chuyện không đâu. Chỗ nào?

-Sân thượng

Tôi chạy lên sân thường thì.. cái quái gì không biết, một đám vây quanh đánh thằng Kook. Chơi gì bẩn thế?

-Tao biết tụi bây hèn, nhưng không ngờ lại đến mức này.

-Mày đến rồi hả?! Tốt!

-Nói lắm thế.

Tôi lao vào, mặc kệ tụi nó có bao nhiêu đứa, anh em sống chết có nhau. Không thể để thằng Kook bị bắt nạt như vậy.

-Mày ổn không?

-Chắc...ổn

-Lùi về sau đi, tổ vướng tay chân tao thôi

Tôi thì thừa sức cho mấy đứa này nhập viện. Xong xui, một đám nằm lăn lốc, đúng là chỉ được cái mồm.

-Tốt nhất sau này đừng đụng vào anh em tao!

Biếu thằng cầm đầu một cú trời giáng vào bụng, tôi dìu thằng Kook về nhà, tất nhiên là nhà tôi vì ba má nó mà thấy nó te tua như vầy thế nào cũng làm ầm lên.

-Mày có sao không Namjoon?

-Không, trầy nhẹ thôi, bôi thuốc vài ngày là hết liền.

-Mà... mày đang giận thằng Seokjin sao?

-Mày gọi cho ba má mày đi, mắc công ổng bả lại hiếp điện thoại tao.

-Mày chưa trả lời tao mà, thằng này.-Bỏ ngoài tai câu hỏi của Jungkook tôi vào nhà tắm. Tôi nghe, thậm chí là nghe rất rõ. Nhưng tôi không biết trả lời nó thế nào nữa, tôi không muốn nó biết tôi ích kỉ và trẻ con nhưng vậy.

Đêm nay, đêm mai, đêm mai nữa. Tôi lại nhớ một người không nhớ tôi! Từ khi biết T/b yêu Seokjin thì tôi chẳng buồn nói chuyện với nó nữa, cứ trốn tránh những câu nói của nó. Tôi biết mình thật trẻ con, nhưng biết sao được. Làm sao có thể thân với tình địch của mình đây?

-Nè! Sao không vào ngủ? Ra đây làm gì?

-Ờ... ờ, hóng gió một tí. Nóng

-Mày nghĩ giấu được tao chắc? Anh em với nhau mà vậy hả?

BTS | we of young Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ