Chương 260 - 300

2.5K 28 0
                                    

[ Mai mấy bạn 2002 thi tốt nha❤️ ]

Đại tiểu thư sắc mặt trong trẻo nhưng lạnh lùng, tươi cười châm chọc,"Mẫu thân, ngươi vì sao còn không hết hy vọng? Chẳng lẽ ngươi nhất định phải không có đường rút lui, đem mọi người đều hại chết mới cam tâm sao?"


Hiểu mẹ không ai bằng con gái, đại tiểu thư tuy rằng cùng Vương phu nhân không thân cận, nhưng cũng biết bản tính mẫu thân.

Nàng sẽ không thu tay lại , đi kinh thành, chính là muốn đấu trận cuối cùng.

Đại tiểu thư thản nhiên nói:"Mẫu thân, này ngươi bảo trọng. Nữ nhi không thể tận hiếu . Ta ý đã quyết, muốn ở lại nhà cũ."

Vương phu nhân giận dữ, nàng hung tợn nói:"Ta bất cứ giá nào , liều mạng mặt quét rác đi cầu xin, vì cái gì, còn không phải ngươi sao? Chẳng lẽ ta đối với nhà này còn cái gì lưu luyến, còn không phải ngươi cùng đại ca ngươi. Nếu người ta biết ta cùng Tô gia náo loạn, về sau ai còn dám lấy ngươi? Đại ca ngươi còn có thể lấy người tốt sao. Ta đi theo thượng kinh, tự nhiên có mục đích. Nhanh chóng sắp xếp hôn nhân cho huynh muội các ngươi, ta cũng liền sáng mắt."

Đại tiểu thư không tin, nhất định vạch trần nàng,"Mẫu thân làm sao có thể bỏ được? Mẫu thân rõ ràng hại chết nhân, bị người ta bắt được, không hối cải, ngược lại càng thêm oán hận, thầm nghĩ báo thù. Như vậy oan oan tương báo, khi nào ? Huống chi, bất quá cũng là gia đình mình. Mẫu thân, cũng đừng độc ác quá."

Vương phu nhân âm lãnh trừng mắt,"Ngươi im đi."

Nữ nhi đã biết, nàng cũng giấu giếm không được, cũng không thể ở duy trì hình tượng nhân hậu.

Đại tiểu thư thản nhiên nói:"Ta muốn đi theo tổ mẫu, ta không lên kinh, không lấy chồng. Ta muốn làm bạn với thanh đăng cổ phật. Còn cùng tổ mẫu nói rõ ràng chuyện của ngươi, cho tổ mẫu không đưa ngươi thượng kinh, cho ngươi lưu lại, thành thành thật thật, cho ngươi thành tâm nhận lỗi."

Nàng chậm rãi đứng dậy, xoay người liền đi, bước chân nhẹ nhàng nhợt nhạt , lại cố định.

Vương phu nhân lập tức chết đứng, nữ nhi của nàng cũng muốn phản bội nàng sao?

Vì sao, nếu lúc trước nàng chịu phối hợp với mình, mình cũng không trở thành như thế này.

Nhìn xem hiện tại người không ra người quỷ không ra quỷ .

Bị lão phu nhân chế ngự, chỉ có thể ăn chay niệm phật, chỉ có thể dựa vào yếu thế giả vờ đáng thương đến làm cho lão già kia nhả ra.

Tuy rằng mình phải thượng kinh, lão bà khẳng định sẽ cho mình đi nhưng nếu mình không đi cầu nàng làm cho nàng đắc ý, nàng cũng sẽ không vui vẻ như vậy cho mình đi theo.

Nhưng là nàng không thể làm cho vì mình mà con cùng lão già kia cãi nhau, tôn tử chống đối tổ mẫu, hoàng thất nghe xong cũng sẽ căm hận .

Nàng không thể chậm trễ tiền đồ của con.

Xem ra sinh nữ nhi không bằng không sinh.

Nàng trong lòng hiện lên một ý tưởng, run run một chút, độc ác, âm trầm nghĩ: Nếu nàng không thể một lòng với mình, ngược lại là quân cờ kiềm chế mình.

Nàng cùng địch nhân một lòng, đến đối phó mình, mình nếu không đành lòng, chắc chắn bị nàng kiềm chế.

Vương phu nhân lạnh lùng cười, quyết tâm, cầm lấy một cây chèn cửa phía sau cửa, hướng gáy đại tiểu thư ném tới.

Đại tiểu thư không đề phòng, lập tức bị ném trúng, lúc ngã xuống trong vũng máu, nàng trừng ánh mắt trong vắt, gắt gao nhìn chằm chằm Vương phu nhân.

Khó hiểu, nghi hoặc, hiểu rõ, thống khổ, tuyệt vọng, oán hận, hờ hững......

Chờ lúc ánh mắt nàng tan rã, trong mắt đã không có Vương phu nhân.

Nàng không hề phòng bị xoay người như vậy, bất quá là cho mẫu thân một cơ hội, cũng cho chính mình một khảo nghiệm, để chứng minh......

Ha, nàng đoán đúng rồi, nhưng làm cho người ta đau lòng như vậy.

Quả nhiên, tại đây cái lòng của nữ nhân, chỉ có chính nàng, nàng luôn miệng nói vì nữ nhi, vì con.

Nữ nhân sau lưng Đế Quốc: Thiên tài Tiểu Vương PhiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ