chap 1

16 0 0
                                    


Thời điểm Tô Song Song bị cảnh sát mang đi, ý nghĩ đầu tiên hiện lên trong đầu cô chính là, nếu như lúc mở cửa ra không ngẩng đầu lên thì tốt rồi, chỉ tiếc rằng bây giờ mới nhớ tới đã quá muộn. Trên đời này không bán loại thuốc hối hận.

Tô Song Song quay đầu lại cố gắng trừng mắt một cách hung tợn nhất liếc nhìn người đang đứng trước cửa phòng bên cạnh, nét mặt tên đầu sỏ của mọi chuyện vừa xảy ra không có lấy một chút biểu cảm. Cô chỉ có thể oán giận rống lên một câu: "Tốt nhất anh đừng chuyển nhà đi. Tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho anh!"

Trong lòng cô vô cùng bi phẫn nghĩ: "Anh ta tuy rằng bề ngoài có phần đẹp trai, nhưng trong tiết trời cuối thu rồi còn khỏa thân, chỉ quấn mỗi một chiếc khăn tắm, còn không biết xấu hổ cố tình để lộ ra cơ bụng tám múi, vừa thấy đã biết không phải là người tốt đẹp gì."

Người con trai đứng ở cửa nghe tiếng động liền nhìn thoáng qua Tô Song Song, trong mắt mang theo vẻ lạnh nhạt, tỏ vẻ như nhìn một kẻ ngốc, hơi nghi hoặc nói: "Là cô tự tiện xông vào nhà tôi, tại sao tôi phải chuyển nhà?"

Tô Song Song nhất thời cảm thấy máu như nghẹn ở lồng ngực, thật khó khăn mới không nôn ra, cô thật muốn lớn tiếng kêu một câu: "Oan uổng!"

Chuyện này mà lại nói tiếp, Tô Song Song đúng thật là kìm nén đến phát khóc, hai mươi năm qua cô đều sống cuộc sống an phận, không ngờ lại tự dưng dính phải tên mặt lạnh bên trong nguy hiểm ngầm này.

Nửa tiếng trước, cô vốn dĩ theo thói quen cứ thế cắm cúi đi về phía cửa phòng mình, đột nhiên cảm thấy ngứa ngứa mũi, liền hắt xì một cái, khóe mắt vô tình liếc đến cửa phòng kế bên đang để mở, nhìn thấy chìa khóa vẫn còn cắm bên ngoài.

Tô Song Song nhẹ nhàng vuốt vuốt cái mũi của mình, nhìn nhìn bốn phía, tính toán trực tiếp mở cửa đi vào nhà, ngay lúc cái chìa khóa cắm vào cửa, cô đột nhiên phản ứng, cô có hàng xóm!

Trong lòng nảy ra chủ ý liền lập tức bật người đứng lên: cách vách đưa đến một hàng xóm mới, cô nên qua chào hỏi để hai bên cảm nhận được không khí ấm áp như ở nhà, không thể để người với người bị ngăn cách quanh năm bởi một bức tường không có sinh khí.

Tô Song Song vừa nghĩ đến nửa năm nay phòng cách vách đều không có người, biết đâu người vừa chuyển đến là một em gái đáng yêu, liền hưng phấn đẩy cửa đi vào, quên cả gõ cửa.

Cô mới đi vào, chợt nghe thấy bên trong có tiếng đẩy cửa, liền biết là có người đi ra, trong lòng vui vẻ, nhiệt tình lên tiếng chào hỏi trước: "Người mới đến, xin ....AAAAAAA!"

Mới nói một nửa, còn chưa kịp biểu lộ sự nhiệt tình trong lời nói, cảnh tượng trước mắt quá mức kích thích khiến cô thét ra một tiếng chói tai, theo bản năng giơ hai tay lên che mắt mình. Ngay sau đó, năm ngón tay lại tách ra, hé lộ dần cảnh xuân phơi phới, nhịn không được muốn nhìn một chút.

Cảnh tượng này quả thực rất rất kích thích, một anh chàng đẹp trai từ trong phòng tắm đi ra, cả người chỉ quấn một chiếc khăn tắm quanh hông, cơ bụng tám múi rắn chắc cứ thế lộ ra.

Người con trai đi từ trong phòng tắm ra thấy Tô Song Song đứng ở cửa, môi mỏng khẽ nhếch lên, lông mày anh tuấn khẽ động, đôi mắt đào hoa cũng lộ ra một chút phiền toái.

Mỹ Nam Phòng BênNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ