Chương 1: Bên nhau

741 25 45
                                    

"Cứ khóc đi... Em không cần phải cố gắng như vậy. "

...

Từng giọt nắng rũ xuống thế gian một cách dịu dàng, soi rọi lên mái tóc màu hồng phấn ấm áp của nàng thiếu nữ. Trên chiếc giường trắng mềm mại, nàng chìm sâu vào giấc ngủ... Nàng ôm chật con gấu bông lớn vùi mặt lên đó.

"cạch" cánh cửa mở ra nhẹ nhàng, tà áo trắng ung dung tiến vào, mái tóc xanh xen đỏ của hắn được gió lay nhè nhẹ và đôi mắt đỏ rực nhìn vào nàng đang nằm đó. Hắn tiến lại, ngồi bên giường. Ngón tay cứng cáp và có nhiều vết chai sạn chạm lên đôi má hồng hào bên dưới, thoáng chốc hắn bật cười.

"Ngủ ngon như vậy, con sâu ngủ này. "

Nàng cong mi, tay đẩy tay hắn khỏi mặt, đôi môi bậm lại rồi chề ra vì bực bội. Tiếp tục ngủ.

Hắn ngồi đó vuốt mái tóc dài mượt mà rồi dặt lên đó một nụ hôn. Một nụ hôn đầy tư vị yêu thương.

"Cái tên biến thái, sáng sớm giở trò gì thế hả? "

Chất giọng nàng vang lên nhẹ nhàng và ngọt ngào, lại có sự đe dọa rất rõ. Nành đảo mắt sang cánh tay đang đặt trên eo nàng, mặt đã đen đi vài phần... Biến thái.

"Em thức rồi sao? Anh đang đánh thức em. "

Yuya Sakaki rút tay lại, gãi gãi má cười xuề xòa. Gương mặt có chút đo đỏ đặt lên đôi mắt xanh đang nhìn đanh đanh cảnh giác.

"Em nghĩ anh muốn làm chuyện kì quái hơn thì có. "

Yuzu kéo chăn che người lại, toàn thân như xù lông nhìn hắn.

"Oan ức nha. Anh chỉ muốn đánh thức em, tuyệt không suy nghĩ không an phận. Muốn gì cũng phải đợi tối đúng không? "

Yuya nháy mắt cười gian trá.

Yuzu tức đến nghiến răng nghiến lợi, tay cầm cây quạt giấy tát xuống đầu Yuya một cái không khoan nhượng.

"CHÁT"

"Đau... Mưu sát chồng thế không được, Yuzu. "

Yuya mếu máo ôm đầu, hắn tỏ vẻ như một đứa nhỏ đáng thương làm nũng. Có Chúa, khả năng diễn xuất của hắn thật tuyệt.

"Cái tên ngốc này. "

Yuzu cầm quạt giấy lăm le đánh xuống lần nữa nhưng lại dừng lại, nàng tiến lại phía hắn, nắm lấy vạt áo sơ mi của hắn.

"Sao vậy, Yuzu? Em không khỏe sao? "

Yuya đặt tay lên trán Yuzu, đâu có sao. Không sốt.

"Em sẽ khỏe lại mà đúng không? Em sẽ có thể đường đường chính chính đi cạnh anh đúng không? "

Yuzu mím môi, cảm nhận bàn tay đang đặt trên má mình, lại nhìn vào đôi chân đang cuộn trong chăn.

Khi nãy, nàng mơ lại vài chuyện trong quá khứ.

"Tất nhiên, em không phải lo. Dù đôi chân em có thể bình phục hay không thì anh vẫn yêu... Anh mãi mãi yêu... Em không cần quan tâm đến ánh nhìn của người khác, không cần nghe những lời bàn tán của họ, em chỉ cần nghe anh, nhìn anh, yêu anh và sống trong vòng tay của anh, chìm đắm trong nụ cười của anh. Chỉ cần nghĩ về anh, anh sẽ nghĩ về em... Dù cho thế giới này kì thị em, dù cho họ nhìn em thương hại hay bất cứ cảm xúc làm em đau thì em chỉ cần nhớ, anh không cưới em vì thương hại em, anh không bao giờ coi thường em, với anh em là tất cả, là mọi thứ anh có, anh yêu em là thật lòng thật dạ... Cho nên, em cũng chỉ cần sống vì-"

[YGO Arc-V FruitShipping Fanfic] Lệ Yêu Thương Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ