Tiểu Vy ngồi trên ghế, cả ngày trời lặng im ở đó, trên người vẫn mặc áo sơ mi của hắn, còn ánh mắt thì thẫn thờ nhìn xa xăm. Đến nhà hắn? Gặp mẹ hắn a? Không thể! Nàng không thể đi! Có Lạc Hình cha hắn nàng mới gặp có vài lần, nhỡ mẹ hắn không ưa nàng thì sao?
- Vy Vy? - Lãnh Phong ngồi bên cạnh nàng khẽ gọi. Nàng làm sao mà hắn gọi mấy lần không nghe? Qua khỏi nguy kịch rồi, cớ sao nàng còn như vậy?
- Vy Vy!
- Vâng? - Tiểu Vy giật mình nhìn hắn.
- Nghĩ kĩ chưa?
- Rồi! - Nàng gật đầu.
- Sao? - Hắn cười, đưa tay chỉnh lại áo sơ mi cho nàng.
Tiểu Vy cúi đầu, giọng nói nhỏ nhẹ:
- Là em có việc nên...
Hắn bật cười. Trời ạ, nàng là nói với ai chứ hắn có nghe được đâu?
- To lên một chút!
Nàng hít một hơi, hạ hai chân xuống rồi nói với hắn:
- Không đi!
Như dự đoán, nụ cười đông cứng trên khuôn mặt hắn, sắc mặt trầm xuống.
- Nhắc lại!
Tiểu Vy giật mình, lùi hai bước nói:
- Em không muốn đi!
Thấy hắn nhíu chặt mày đứng lên. Nàng theo phản xạ có điều kiện vội quay ngoắt lại chạy vào nhà. Trốn! Phải trốn! Ở nhà hắn không có an toàn, trốn thôi! Nàng bỏ xa người nào đó, vội chạy lên phòng, chỉ lấy đồ ăn vặt, tiền và điện thoại bỏ vào ba lô.
Thấy nàng đi xuống, bà quản gia không khỏi ngạc nhiên. Lạc thiếu sủng nàng còn hơn cả sủng Lạc phu nhân. Hắn yêu thương nàng thế sao còn muốn trốn đi?
- Bạch tiểu thư! Cô đi đâu vậy?
- A! Đừng nói to quá! Cháu chỉ đi hai ngày thôi, khi nào xong thì cháu về. Quản gia đừng nói cháu có ra ngoài nhé! - Tiểu Vy lén nhìn xung quanh, phát hiện Lãnh Phong không có ở đây liền lấy chìa khóa chạy ra ngoài.
Hắn ở trên phòng nàng nhìn xung quanh, áo sơ mi vứt ở giường, không mang quần áo, thức ăn biến mất, điện thoại mất tăm, tiền bay sạch. Đích thị là nàng ở khách sạn hoặc về Bạch gia. Nghe tiếng động cơ xe, hắn nhíu chặt mày đi ra ban công. Không sai, chiếc Aventador màu vàng kia đã ở cổng.
- Vy! Quay lại đây nhanh! - Hắn bực giọng nói lớn.
Không lâu sau, nàng bước ra khỏi xe, hai tay chụm thành một cái loa nhỏ nói:
- Phong, em không muốn đi Anh! Anh tự đi một mình đi!
Nói xong, nàng giơ tay vẫy vẫy hắn, còn hôn gió hắn nữa. Nàng đây là chán sống mà!
- Chặn lại! - Hắn hét lớn, chỉ tay về phía bảo vệ.
Tiểu Vy hiểu được, nở nụ cười tươi rói nhìn bảo vệ.
\"Thử động vào tôi xem?\"
Hai tên mặc vest đen kia tái mặt, cúi đầu chào nàng rồi lui đi.
BẠN ĐANG ĐỌC
VỢ YÊU, ĐỪNG CHẠY TRỐN
RomanceRating: 17 VĂN ÁN. Lãnh Phong, con người lãnh khốc, tàn bạo, nắm trong tay chủ chốt của giới xã hội ngầm. Hắn là tạo hóa của gió, phong lưu, đào hoa, lăng nhăng, coi phụ nữ như quần áo, hạn sử dụng chỉ có một ngày.. Nàng là đại diện cho phái yếu, tr...