Bóng hình của người ấy hiện ra trước mắt tôi...
Nhạt nhòa, mờ ảo trong làn nước...
Là nước hồ, hay nước mắt đang rơi?
.
.
.
Jimin nhìn sâu vào hình bóng ấy, nó như một hòn đá đè nặng lên trái tim cậu, xé rách vết thương còn chưa lành.Cớ sao cậu vẫn muốn nhìn...
Dù không biết là thực hay mơ, cậu vẫn muốn nhìn thấy anh,...
Ở bên cạnh cậu...
"Ngươi... sao lại ở đây khóc một mình?" - Hắn nhăn mặt hỏi cậu, trong ánh mắt khó hiểu ấy có chút gì đó xa lạ mà quen thuộc.
Jimin hoảng hốt vội lau nước mắt, quay lại nhìn thân ảnh quen thuộc mà cậu đã yêu thương bấy lâu nay.
"Ho..Hoseok?" - Là anh sao?
Jimin luống cuống chạy trốn ánh mắt của người ấy. Bỗng nhiên cậu bắt gặp cái chau mày của công công đằng sau. Long bào?
"Nô tì tham kiến bệ hạ. Mong bệ hạ thứ tội." Jimin vội vã hành lễ.
Là anh thật ư?
"Miễn lễ. Hoseok, ngươi mới nhắc tới ai đó?... mà thôi, mau tiếp tục làm công việc của ngươi đi." Hắn phất tay, sải bước đi, bỏ lại cậu với giọt nước mắt còn chưa khô.
Người ấy ở ngay gần tôi...
Nhưng dù là khoảng cách gần nhất...
Tôi vẫn không thể chạm tay vào...
------
Jimin cả đêm trằn trọc không ngủ được, thân hình bé nhỏ nằm co quắp, cậu nghĩ về chuyện xảy ra tối nay.
Người ấy, là anh thật ư? Không thể nào! Hoseok sao có thể tới đây được cơ chứ? Lại còn trở thành hoàng thượng...
Nhất định là mình nhìn lầm rồi, chắc chắn là như vậy...
------
Sáng hôm sau, Jimin thức dậy với đôi mắt thâm quầng. Vì để chuẩn bị cho yến hội Lập Hạ, mấy hôm nay, hàng trăm ngàn cung tì đã phải dậy từ rất sớm. Họ trang hoàng đại điện, tẩm cung của mỗi phi tần, chủ tử, thái hậu,... sau đó, ti y còn một ngày thêu hơn 30 áo váy hoa văn rực rỡ cho các cung tần mĩ nữ, ngự thiện phòng cũng tất bật chế biến sơn hào hải vị... hoàng cung trở nên rực rỡ, phồn thịnh và xa hoa hơn bất kì nơi nào khác.
Tới chiều Jimin tiếp tục làm công việc thường lệ của mình, qua hồ Hạ Nguyệt, chợt cật nhìn thấy một nữ nhân mảnh mai quẫy đạp trong dòng nước
"Á... á... cứu... cứu ta... có ai không..."
Nàng phát ra tiếng hét thất thanh, Jimin vội quăng đèn lồng, nhảy xuống hồ.
Nước lạnh thấm sâu vào lớp y phục mỏng tang mùa hè, khiến cậu chợt run bần bật. Jimin nhanh nhẹn vươn tới chỗ nữ nhân kia, vừa tóm được nàng ta, cậu chợt nhận ra rằng mình không hề biết bơi! ! !
Jimin hoảng sợ, nhưng với kinh nghiệm của một người đã n lần bị chết đuối, cậu lại nhớ đến những ngày sống trong phủ của Min Yoongi... Hình như, hắn có dạy mình học bơi...
_________
Còn một tí nữa là hết chap 5 nhưng lười lắm :)))))))
BẠN ĐANG ĐỌC
[CHUYỂN VER] HOPEMIN [H] Duyên Phận
Hayran Kurgu_Couple gốc: Vkook _Tên truyện gốc: [VKOOK] [H] [FANFICTION] Duyên Phận _Tên tác giả gốc : @Bunn1012