Nửa đêm có thể tìm cái gì mà mua, chỉ có thể lái xe lượn vài vòng tìm kiếm dưới chợ đêm, nơi này luôn buôn bán tấp nập qua đêm. May ra còn tìm được đồ ăn gì đó đảm bảo cho dạ dày Kế Dương.
"Bán cho tôi một bát cháo sườn đi."
Khẽ ngoái đầu, nhìn thấy một chàng trai quen thuộc lướt qua trước mặt.
"Quách Thừa." Tôi bất ngờ gọi một tiếng.
Chàng trai quay đầu, thấy tôi liền mừng rỡ lao đến:
"Lão Vương? Đã bao lâu rồi không gặp vậy hả?"
"Không phải cậu đang ở Nhật sao?"
"À, kì nghỉ lễ trở về thăm nhà thôi." Quách Thừa cười lớn, vươn tay khoác lấy vai tôi: "Vốn định mai kia liên lạc với cậu, ai ngờ thật tình cờ."
"Sao không báo trước?"
"Tôi không định về đâu, nhưng lại thấy nhớ mấy người các cậu, muốn tạo bất ngờ."
Tôi bật cười, đấm vào vai cậu ta một cái, hỏi đùa: "Thế nào? Phóng túng về đêm?"
"Haha, vừa dạo quanh vài quán bar gần đây. Ngột ngạt quá muốn ra ngoài lấp bụng cái gì đó thôi."
Tôi lắc đầu chịu thua, theo cậu ta gọi một bát cháo sườn đầy đủ.
"Cậu cũng mua đồ ăn?"
"Mua về cho Kế Dương."
Quách Thừa "à" lên một tiếng, gương mặt dễ nhìn khoác lên nụ cười phong trần ngày nào. Tôi liếc cậu ta, phát hiện người này chẳng có chút thay đổi gì.
Năm xưa còn nhớ bốn người chúng tôi còn thân thiết tới mức ra tới cửa đã nhìn thấy mặt nhau, thậm chí mỗi ngày mỗi ngày còn cảm thấy gặp mấy người này còn nhiều hơn là gặp cha mẹ.
Về sau, tôi tỏ tình với Tiêu Chiến thất bại, Quách Thừa thì phải rời khỏi Đại lục, tình bạn này của chúng tôi ngấp nghé nguy kịch.
Có những thứ đã chẳng còn lại như xưa.
Ngày đó cũng là tôi tiết lộ tính hướng của mình cho cả Quách Thừa. Cậu ta đáng lẽ ra mới là người đầu tiên nghe mà còn cười, bình thản hơn Trịnh Phồn Tinh rất nhiều. Chính cậu ta cũng khuyên tôi, có thể từ bỏ Tiêu Chiến thì mau từ bỏ, đừng làm tổn thương bản thân, càng đừng làm tổn thương người yêu tôi như Tống Kế Dương.
Tôi chỉ biết thở dài, không nói gì.
Trịnh Phồn Tinh gần đây đang làm trợ giảng cùng với phó hiệu trưởng tới dự hội giảng trường đại học liên kết tại Nhật, đi qua đi lại còn hơn cả người nổi tiếng, may rủi thế nào lại rơi trúng trường quân sự của Quách Thừa.
Quách Thừa từng nói cậu ta cứ mãi quanh quẩn ở một cái thành phố nho nhỏ, rốt cuộc cho đến khi được một vị cảnh quân người Nhật để ý tới và mời đặc cách vào trường quân sự ở Osaka, cậu ta liền đồng ý đi ngay tắp lự.
Ban đầu tôi còn khó hiểu, đã là người Trung hẳn là phải trở thành quân nhân phục vụ đất nước, tại sao lại theo đầu quân vào nước ngoài, lại còn là đất nước trước đây mang thù sâu đậm. Quách Thừa lúc ấy mới ôm bụng cười ha hả, bảo tôi học thì giỏi mà đầu óc không tinh khôn chút nào. Hóa ra đó là trường đại học trao đổi giữa hai nước nhằm đề cao tình quan hệ bạn hữu Trung-Nhật, học xong hai năm sẽ trở về nước học nốt.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Bác Chiến] Phía Sau Bóng Tối (Hoàn)
Fiksi PenggemarTên gốc: Phía sau bóng tối Tác giả: Catiara Thể loại : Hiện đại, hào môn thế gia, từ thanh xuân đến hiện thực, chủ công (quyển 1), ngược luyến tàn tâm, HE. ... Nhân sinh nghĩa tình, hợp rồi tan, tan rồi hợp. "Cậu đối với tôi, đã từng bao giờ thật lò...