-

6 2 1
                                    


Một con chim sẻ nhỏ tu thành hình người.

Hắn còn chưa quen với thân thể của con người, hai chân khi bước đi thỉnh thoảng còn có thể cùng nhảy lên. Bất quá may mà dáng vẻ hắn bây giờ là một thiếu niên, cho dù bước đi hoạt bát một chút cũng sẽ không khiến cho người đi đường kinh ngạc. Cho nên thiếu niên mặc chiếc quần màu nâu thường cùng áo sơ mi màu trắng cứ như vậy nhảy cà tưng đi tới trước cửa một ngôi biệt thự nho nhỏ.

Nơi này là nhà của chủ nhân hắn, chủ nhân của nơi này mặc dù rất có tiền nhưng không thuê người giúp việc, một mình ở trong căn phòng chút lớn hơi lớn, chim sẻ nhỏ cảm thấy hắn quá tịch mịch, mỗi ngày đều thúc giục mình càng thêm chăm chỉ tu luyện, có mình phụng bồi, hắn cũng sẽ không cô độc.

Bây giờ là lúc chạng vạng, còn chưa tới giờ nam nhân tan sở, cho nên chim sẻ nhỏ an vị ở trên bậc thang chờ đợi. Hắn nâng má ngồi ở chỗ đó, phát hiện một mình như vậy sống trong căn phòng lớn quả nhiên thật sự rất tịch mịch a, vì vậy hắn quyết định sau này phải dùng nhiều thời gian hơn tới bồi nam nhân. Tựa như nam nhân mỗi lần đều chuẩn bị lúa mạch mới cho mình vậy, chim sẻ nhỏ muốn mình có thể mỗi ngày làm tốt cơm tối cho nam nhân, về sau nam nhân cũng không cần mua đồ ăn ở ngoài rồi.

Nghĩ đi nghĩ lại hắn liền ngủ mất, bởi vì hiện tại đối với chim sẻ nhỏ mà nói, duy trì hình người cũng mệt chết đi.

Cho nên thời điểm chủ nhà ngừng xe xong đi tới cửa, liền nhìn thấy một thiếu niên cằm nhọn dựa vào cửa lớn ngủ thiếp đi, buổi tối gió có chút lạnh, cho nên thiếu niên khẽ co thân mình, một dạng giống như tiểu động vật.

"Này, ngươi không sao chứ?" Nam nhân nhẹ nhàng đánh thức người thiếu niên.

Thiếu niên mở mắt, mơ hồ chớp chớp mắt, đôi mắt to đen thật to ươn ướt, làm cho nam nhân nhớ đến chim sẻ nhỏ mình nuôi trước kia.

"Trước vào nhà đi." Nam nhân mở cửa, người thiếu niên mang theo một chút hưng phấn nhỏ nhỏ bước vào, nghẹo đầu đánh giá chung quanh.

Kỳ thực chim sẻ nhỏ đối với bố trí trong nhà này đã rất quen thuộc, chỉ bất quá đổi một cái thân thể đến xem, cảm giác lại rất không giống nhau.

"Ngươi tại sao lại ngồi ở cửa nhà ta, lạc đường sao?" Nam nhân lấy một lon trà sữa ấm nhét vào bàn tay nhỏ bé lạnh buốt của thiếu niên, bắt đầu dọn bát đũa. Hắn mua phần ăn cho ba người, mặc dù cơm ít một chút, nhưng cũng đủ ăn, dáng vẻ thiếu niên này thoạt nhìn sức ăn sẽ không lớn.

Chim sẻ nhỏ không biết trả lời như thế nào, dĩ nhiên không thể nói mình là yêu tinh, sẽ hù dọa đến nam nhân đi, thế nhưng chưa bao giờ từng nói dối, thiếu niên không biết phải làm sao bây giờ, khuôn mặt nhỏ nhắn cũng mau đỏ lên rồi.

"Là cãi nhau với người nhà sao?" Nam nhân cũng không hỏi nữa, cười cười, "Trước tiên ăn một chút gì, ngủ một giấc rồi trở về nhà đi, cha mẹ ngươi sẽ lo lắng." Sau đó hắn vuốt vuốt đầu người thiếu niên, bộ dạng tên tiểu tử này đỏ mặt thật sự đáng yêu.

Trước kia, thời điểm ăn cơm, chim sẻ nhỏ vùi trên bàn làm việc của nam nhân, nam nhân cũng sẽ như vậy vuốt vuốt đầu mình, ngón tay thô ráp vừa ôn nhu lại có lực, chim sẻ nhỏ rất thích, cho nên nó sẽ nhẹ nhàng mổ một cái vào tay nam nhân, nheo lại đôi mắt nhỏ tiếp tục hưởng thụ.

Tiểu Điểu KêNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ