Chap 4

7.9K 544 24
                                    

Tuấn Chung Quốc : Anh đẹp trai
Kim Tại Hưởng : Hưởng Hưởng
_________________________________
Haizzz, thật sự phải nói Hưởng Hưởng bất hạnh nhất luôn rồi các chị ơi.
Người ta yêu hạnh phúc biết bao nhiêu, còn Hưởng yêu thì lại khổ sở như vậy, cuộc sống thật không dễ dàng mà.
Yêu anh đẹp trai lâu như thế, mà giới hạn chỉ có dụ được anh đẹp trai hôn môi. Đến bây giờ Hưởng Hưởng 17 tuổi luôn rồi đó, huhu, thật không chịu nỗi nữa rồi.

Hôm nay là sinh nhật 1u tuổi của Hưởng Hưởng nè, Hưởng Hưởng đã chuẩn bị sẵn sàng, Hưởng Hưởng muốn tỏ tình với anh đẹp trai.....

Nhìn nhiều người như vậy tới tới lui lui, trên mặt mang theo tươi cười Hưởng Hưởng nhìn chẳng thích tí nào, toàn giả tạo cả. Mà điều làm Hưởng Hưởng khó chịu nhất là anh đẹp trai còn chưa có tới....

"Hưởng Hưởng, A Di chúc con sinh nhật vui vẻ, Hưởng Hưởng ngày càng đáng yêu rồi, aiiii, không biết ai sẽ là người có phúc phận nhỉ? Đây là quà cho con"
Nhìn bama anh đẹp trai đã đến, Hưởng Hưởng thật vui mừng, chắc là anh đẹp trai cũng đến rồi.
"Adi, Hưởng Hưởng cảm ơn adi, Hưởng Hưởng thật thích adi"
"Cơ mà, adi ơi, anh đẹp trai đâu rồi ạ, chẳng lẽ anh đẹp trai không nhớ hôm nay là sinh nhật con sao?" Cứ chờ hoài mà anh đẹp trai không xuất hiện, Hưởng Hưởng thật đau lòng mà...
Hừ, anh đẹp trai làm Hưởng Hưởng tan vỡ trái tim luôn rồi, huhuhu

"Hưởng Hưởng khó chịu, bảo bảo muốn về phòng"
Không đợi mọi người kịp phản ứng Hưởng Hưởng chạy nhanh về phòng huhu, Hưởng Hưởng muốn khóc quá, tại sao tâm ý của Hưởng Hưởng nhiều năm như vậy mà anh đẹp trai còn không biết chứ, đã vậy chờ đợi lâu lắm mới đến sinh nhật 17 của Hưởng Hưởng, anh đẹp trai lại quên mất..
Úp mặt vào gối đầu, tiếng khóc thút thít vang nhẹ...
"Ghét anh đẹp trai nhất"
Tiếng gõ cửa nhẹ nhàng vang lên, Hưởng Hưởng cũng không thèm để ý, hiện tại bé chỉ muốn khóc mà thôi.
Theo sau tiếng mở cửa là tiếng bước chân nho nhỏ như sợ làm ồn đến người trên giường, Hưởng Hưởng cũng không quan tâm là ai vào, tóm lại ai khuyên cũng vậy, Hưởng Hưởng sẽ không đi ra.
"Hưởng Hưởng, Hưởng Hưởng của anh sao thế"
Giọng nói trầm thấp nhẹ nhàng kia dù có là tình huống gì Hưởng Hưởng cũng sẽ như cũ nhận ra, đó là giọng của anh đẹp trai, Hưởng Hưởng hai mắt sáng lên, nhanh nhẹn bậc người dậy, muốn gọi anh đẹp trai, nhưng lời chưa ra khỏi miệng lại nhớ đến gì đó mà nằm trở lại, không muốn nhìn.
"Hưởng Hưởng ngoan, bỏ chăn ra đi, ngợp bây giờ" cười cười nhìn nhân nhi trên giường, thật là, sao lại đáng yêu như vậy chứ
"Ghét anh đẹp trai, anh đi đi"
"Hưởng Hưởng ngoan nào, anh là vì chuẩn bị quà cho Hưởng Hưởng nên đến trễ, đừng giận anh"
"Có thật không?" Hô, rốt cuộc cũng có lý do cởi chăn ra, Hưởng Hưởng sắp ngợp chết rồi
"Thật, nhưng mà, hình như có người không chịu tha thứ cho anh, xem ra món quà này vô nghĩa rồi"
"Ai nói chứ, ai nói vô nghĩa, hứ, anh là đồ đáng ghét"
"Thôi nào thôi nào, anh làm sao có thể không chuẩn bị tốt quà cho Hưởng Hưởng chứ, ngoan, nhắm mắt lại"
Nhắm lại mắt, Hưởng Hưởng thấy thật hồi hợp, rồi cảm giác lành lạnh từ ngón tay truyền đến, Hưởng Hưởng có cảm giác muốn khóc, không muốn nhắm mắt nữa, Hưởng Hưởng muốn nhìn thấy anh đẹp trai. Nhìn bàn tay còn đang nắm lấy tay mình, cùng chiếc nhẫn bạc nơi áp út, Hưởng Hưởng thật muốn khóc quá.
"Hưởng Hưởng, lấy anh nhé?"
Huhuhu, cảm giác đau làm Hưởng Hưởng biết đây không phải là mơ, rốt cuộc anh đẹp trai cũng hiểu nổi lòng Hưởng Hưởng.
" oaaaaaa, anh đẹp trai, Hưởng Hưởng yêu anh, Hưởng Hưởng từ lâu đã muốn được lấy anh"
"Ngoan, không khóc, ma khóc nhè"_ Chung Quốc ôm Hưởng Hưởng vào
"Huhu, thật sự không phải là Hưởng Hưởng cảm thấy rất hạnh phúc"
"Ừ, anh cũng yêu Hưởng Hưởng, thích Hưởng Hưởng nhất"
"Từ khi còn nhỏ Hưởng Hưởng đã muốn được bên anh đẹp trai, Hưởng Hưởng thật sự chờ rất lâu rất lâu"
"Phải không?"
"Phải, tất nhiên là phải, chỉ có anh đẹp trai là luôn không chịu biết, hic"
"Ngoan nào, là anh sai, vậy Hưởng Hưởng bây giờ có còn muốn bên anh không "
"Hưởng Hưởng đồng ý"
Rốt cuộc Hưởng Hưởng cũng không còn đơn phương rồi
"Hưởng Hưởng của anh"
Được anh ôm vào lòng như thế này, cũng không phải lần đầu tiên,nhưng sau lần này Hưởng Hưởng có 1 cảm giá rất kỳ lạ, vui sướng và hạnh phúc lắm..
"Ngoan, bây giờ chúng ta xuống buổi tiệc, ba mẹ đều đang lo cho Hưởng Hưởng"
"Không xuống, không muốn, Hưởng Hưởng muốn anh đẹp trai" *xin hãy tin tưởng Hưởng Hưởng, câu nói của Hưởng Hưởng vô cùng thuần khiết*
"Muốn anh?"
Sao Hưởng Hưởng lại có cảm giác có gì đó không đúng nhỉ, còn có, anh đẹp trai à, anh cười như thế Hưởng Hưởng  thấy lạnh quá
"Muốn"
"Ha ha, được, anh đáp ứng Hưởng Hưởng"

Nè nè, đừng cắn Hưởng Hưởng như vậy, anh đẹp trai là cẩu sao? Nè, sao lại cởi áo Hưởng Hưởng....

Không muốn, buông 'chim nhỏ' của Hưởng Hưởng ra, anh đẹp trai thật xấu xa

Huhuhu, ngón tay anh đặt ở đâu vậy hả...

Hảo kỳ quái, Hưởng Hưởng cảm thấy thật kỳ quái....

.....................

Hưởng Hưởng trong mơ hồ cảm thấy phía dưới thật khó chịu, muốn làm gì đó cho hết ngứa, phải biết là từ nhỏ Hưởng Hưởng đã ghét cảm giác ngứa rồi.

"Anh đẹp trai, Hưởng Hưởng ngứa" mắt bị phủ một lớp sương mờ, âm thanh gọi người đang ra sức liếm mút đầu vú kia
" ha ha, Hưởng Hưởng của anh ngứa ở đâu"_ Chung Quốc dở giọng trêu chọc Hưởng Hưởng.
"Ùm... phía sau..." thật mắc cỡ
"Phía sau, ở đâu là phía sau?"
Cố ý, chính xác là anh đẹp trai cố ý, hừ, đáng ghét
"Mông, mông ngứa"
"Hả, mông hả, bên nào, trái hay phải"
Nè nè, vừa phải thôi chứ, anh chỉ cần nói không được sao? Sao phải xoa nắn chứ
"Hay là đây?"
"Aaaa, umm... chổ đó ngứa, anh đẹp trai, gãi gãi" trời ạ, làm sao bây giờ, anh đẹp trai vừa chạm vào nơi đó Hưởng Hưởng đã muốn ngứa càng thêm ngứa
"Anh đẹp trai, ngứa" Hưởng Hưởng ôm lấy cổ anh nũng nịu gọi, thật ra là bảo bảo biết chỉ cần anh đẹp trai ... cái kia... cái kia..
"Sao vậy Hưởng Hưởng, em muốn gì nào, ngoan nói cho anh nghe"
Âm thanh của anh như có ma lực khiến Hưởng Hưởng như mất tri giác, chỉ còn lại dục vọng đang thúc đẩy
"Muốn anh đẹp trai tiến vào, dùng 'lớn lớn' tiến vào...hic."
"Được, như em mong muốn"
"Aaaaaa....." thật to quá
"Haha, Hưởng Hưởng thật sự là Hưởng Hưởng, lần đầu tiên mà có thể cắn nuốt anh như vậy, em đúng là bảo vật của anh mà"
"Aaaa,không biết, anh....mau mau.. hảo kỳ quái"

"A, thật thích quá... thật to"

"Sâu hơn, bên trong ngứa, a...aaa..."

"Ô..... quá mạnh rồi.... nhanh nhanh.... không aaaa, mau dừng..... em chịu không nổi.. um.."

"Em đúng là yêu tinh, dụ hoặc anh từ năm 6 tuổi, đừng tưởng anh không biết em nghĩ gì trong đầu, thật là tiểu sắc lang"

"Um... không... không có mà... người ta... người ta chỉ là thích anh đẹp trai.. nghĩ muốn .. muốn làm vợ anh.."

"Vậy sao? Vậy ngoan ngoãn gọi một tiếng nào, vợ yêu"

"Um... ông xã.... aaaaaaaaaa"

_____Hoàn______

[EDIT[KOOKV]: Phải Có Được Lão CôngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ