Dành tặng cho ta nếu một ngày ta có “tình” để mà “thất”
Giới thiệu:
Là 1 trong những cuốn tiểu thuyết bán chạy nhất năm 2011 tại Trung Quốc. Được giới thiệu như là 1 kim chỉ nam dành cho người thất tình. Nó không chỉ thu hút ở nội dung mà còn đặc biệt thu hút ở những câu nói trong cuốn tiểu thuyết, được liệt kê vào hàng kinh điển.
Nội dung truyện kể về Hoàng Tiểu Tiên, 27 tuổi, làm việc trong một công ty chuyên tổ chức đám cưới. Bề ngoài bình thường, hoàn cảnh gia đình bình thường. Cô rất lạc quan với cuộc sống của mình. Có một tình yêu đã kéo dài 7 năm nhưng vẫn chưa “ tu thành chính quả”, đã thế vô tình nhìn thấy bạn trai tay trong tay thân mật với bạn thân nhất của mình. Từ đây, những ngày thất tình đã đến với cô, và khi tâm hồn của người mới thất tình đem đi làm thì đã xảy ra nhiều chuyện khiến cho cảnh ngộ của cô càng gió thảm mưa sầu. Đồng nghiệp của cô là Vương Tiểu Tiện, là một người vừa cay nghiệt vừa độc mồm độc miệng mà cô nhận xét anh ta là một Gay chính hiệu.
33 ngày liệu có đủ để quên đi 1 cuộc tình 5 năm???
Bắt đầu những chuỗi ngày thất tình
Chủ nhật ngày 26 tháng 6, trời gió to
Tận mắt nhìn thấy bạn trai tôi nắm tay tình yêu mới của anh ta, là trong cái không gian thơm mức thứ nước hoa cô ta đang thử kia, thật trở nên đặc biệt đáng sợ. Có thể, loại phản bội này là lần đầu tiên, thế nhưng rồi sẽ không phải là lần cuối cùng. Loại tình huống khó xử này, làm cho tôi chỉ biết đứng ngây ngốc nhìn 2 người bọn họ, cảm thấy con đường đi phía trước của mình thật mờ mịt.Tôi 1 đường chạy về nhà, ngồi trên sô pha tê liệt, đã mệt đến mức hô hấp gần như suy kiệt, giờ thì bất kể người nào nhìn mặt, cũng sẽ nghĩ tôi đang kéo dài hơi tàn (thoi thóp sắp chết). Tôi chớp chớp mắt, khoé mắt khô khốc, tôi không khóc, nhưng trong trí óc, trong căn phòng này, mọi ngóc ngách, tựa như đều đang phát khổ tình ca. Trong lòng từng đợt run rẩy, ngón tay run rẩy. Tôi kiệt sức, muốn nghiêng người dựa vào nhưng lại phát hiện, sô pha trong mắt ta đã trở nên lớn vô cùng, toàn bộ thế giới, đều như không có 1 điểm tựa.
Tôi từng nghĩ rằng đây sẽ là lần cuối cùng luyến ái. Thật đáng buồn chính là, mỗi 1 lần lúc dấn thân vào một đoạn tình cảm, tôi đều đã nghĩ như vậy. Nhưng lần này, tôi cùng anh ta ngay từ đầu đã ngọt ngào như vậy, ăn ý như vậy, thậm chí, thậm chí tại đậy 1 ngày trước, anh ta còn nói với tôi: “Anh yêu em”
Tôi cố gắng muốn nhớ lại tình cảm của chúng tôi đã từng tốt đep như thế nào, nhưng mức độ trân thực ngay tức khắc bị huỷ hoại, chỉ còn lại sự dối chá, nghi ngờ.
Nếu tình cảm vản vẹn chỉ có như thế, có lẽ sự tình sẽ không như vậy mãnh liệt mà đánh vào tôi. Tôi vẫn có thể như mỗi lần luyến ái trước kia, tới khi sắp chia tay, trong lòng nói lời nguyền rủa, nhưng vẫn sẽ cười chúc cho đối phương về sau hết thảy đều thuận lợi.
Mà lúc này đây, tôi chỉ muốn chỉ vào đôi tình nhân ngọt ngào kia mà chửi ầm lên, là bởi vì người con gái bên cạnh anh ta là bạn học sơ trung thân thiết của tôi, là người cùng tôi chơi đùa, cùng với tôi thổ lộ bao nhiêu bí mật riêng tư.
Chuyện này đối với tôi thật là 1 sự đả kích mạnh mẽ. Ta cảm nhận được, dường như người có vấn đề thực sự là tôi.