Chính văn

891 5 0
                                    


Giới thiệu

An Bình điện hạ cái gì cũng tốt, chỉ là có hơi phong lưu.

Hoàng đế muốn chọn lương tế, Lễ bộ thượng thư chân trước vừa nhận lệnh, chân sau đã lệ đổ ròng ròng

Ai ui, Bệ hạ muốn kén phò mã cho An Bình điện hạ đấy nhá....

Hôm sau, chúng nam nhi ở độ tuổi thích hợp của quần thần trong triều ào ạt ra ngoài, du học, thăm thân.

Chỉ còn lại hai người—

"Một vị là con của Thái Phó Lưu Tự, một vị là con của Tề đại học sĩ Tề Tốn Chi, có điều..."

"Có điều thế nào?"

"Lưu Tự chạy được nửa đường thì bị phụ thân nhà mình bắt được túm về."

"..........."

"Còn Tề Tốn Chi..........."

An Bình điện hạ nhíu mày: "Hắn thế nào?"

"Điện hạ quên hắn có tật ở chân rồi à?"

"............."

PS: Không phải nữ tôn, 1VS1

Tên nguyên tác: "Bát tự không hợp, áp đảo rồi lại nói."


Mở đầu

Hoàng tộc Lương quốc vinh quang hiển hách, sự nghiệp vĩ đại khai chi tán diệp đến thời của Sùng Đức Bệ hạ thì gần như đạt đến mức cực thịnh.

Sùng Đức bệ hạ hết sức phiền não, nghĩ thấy ông khai sáng một thời đại hưng thịnh, tên tuổi vang xa, còn cưới được nữ vương của một nước về làm thê tử...Bao nhiêu huy hoàng đều mặc hết trên người, sao giờ chót lại sinh không được mụn con trai nào cơ chứ?

Thế nên ông tổng kết lại vài điểm, mà một điểm quan trọng nhất trong đó chính là cưới vợ nhất định không thể cưới người có thân phận quá cao, ngươi xem, nàng ấy không sinh được con trai á, ngươi cũng chẳng thể nào nạp phi....

Có điều trời cao xem ra vẫn còn chiếu cố hai vị bệ hạ này lắm, tốt xấu gì cũng cho hai người họ một nữ nhi, không đến mức rơi vào kết cục vô hậu.

Thanh Hải quốc Đông Đức hoàng hậu thống trị nữ tử vi tôn, cho nên bà sinh hạ nữ nhi, tâm tình cũng vui sướng không thua gì Sùng Đức bệ hạ được ôm con trai, vừa mới hồi phục sau đau đớn khi sinh nở đã lập tức quyết tâm muốn bồi dưỡng nàng thành một thế hệ anh hào.

Tiền Nhiếp Chính Vương một tay phò tá Sùng Đức bệ hạ khai sáng thời đại thịnh thế sớm đã ở ẩn nhiều năm, nghe được tin tức thì trong lòng không khỏi vui mừng, vung bút lên, đặt danh tự cho tiểu công chúa: Duệ (sáng suốt, thấu hiểu sâu xa)

Vương phi của ông cũng là nhân vật truyền kỳ, từng là đệ nhất nữ quan của Đại Lương, hơn nữa lại còn là lão sư được hoàng đế bệ hạ rất mực kính trọng, nghe được tin còn phấn khởi hơn nữa, cũng liền vào góp vui, đặt nhũ danh cho nàng, gọi là An Bình.

Sùng Đức bệ hạ đã không có con trai lại còn bị vượt quá chức phận, xoay bả vai ngồi bên giường hoàng hậu mà buồn bã, mãi đến khi nữ nhi ê a nở một nụ cười với ông, tâm tình nháy mắt mới trở nên quang đãng.

Công Chúa Lảng Vảng, Quần Thần Cẩn ThậnWhere stories live. Discover now