_ Cô hãy ghi nhớ , cô là người của tôi . Tôi muốn làm gì thì làm . Cô không có tư cách phản đối.
_ -Mộc Ly Tâm : Anh không phải bác sĩ , tự nhiên đồi bôi thuốc gì chứ? Tôi cần bác sĩ.
-Tề Mặc : Không có bác sĩ !!
- Mộc Ly Tâm : Á đau , đau quá . Anh nhẹ tay thôi . Rốt cuộc anh có biết bôi thuốc hay không ? đau quá .
- Tề Mặc : Hét gì chứ . Im miệng !
- Mộc Ly Tâm : Tề Mặc anh muốn giết tôi có phải không ?
- Tề Mặc : Cô còn nói nữa , tôi sẽ giết cô ._ Cô không có tư cách ngã giá với tôi . Việc tôi bảo cô làm , cô phải tuân thủ .
_Xương cứng là rất tốt , nhưng nếu áp dụng với tôi thì cô đã tìm nhầm người.
_ Tôi không chấp nhận sự cự tuyệt . Cô đừng giở trò với tôi . Từ trước tới nay , tôi không có khái niệm đàn ông và đàn bà , chỉ có sự phân biệt địch ta . Nếu cô là người của tôi thì nhất định phải nhớ điều đó . Tôi chưa bao giờ nương tay với phụ nữ . Tôi cũng tuyệt đối không thương hại kẻ yếu . Muốn ở bên cạnh tôi thứ nhất phải có bản lĩnh , thứ hai phải biết nghe lời . Như vậy , cô mới có thể sống lâu hơn , nghe rõ chưa .
_ Có bản lĩnh thì cô cứ đi . Nhưng tốt nhất đừng để tôi bắt được . Nếu không , cô sẽ hối hận khi sinh ra trên cỗi đợi này .
_- Mộc Ly Tâm : tôi sợ !
- Tề Mặc: Sợ gì chứ ? nhắm mắt lại , tôi ở đây !_ Mộc Ly Tâm em đã mang dấu ấn của Tề Mặc tôi , cả đời này cho dù có chết em cũng phải chết trong tay tôi .
_ Em chỉ có thể chết trong tay tôi . Nếu chúng đuổi đến nơi tôi sẽ tự tay giết em.
_ Tôi không biết thế nào là dịu dàng . Tôi chỉ biết nếu như em không chết tôi sẽ bắt em phải trả giá cho việc giám không nghe lời tôi .
_ - Tề Mặc : Em thích tôi ?
- Mộc Ly Tâm : Có vấn đề sao ?
- Tề Mặc : Không . Tôi cho phép em thích tôi !!!_ - Mộc Ly Tâm : Anh vẫn chưa cầu hôn em .
- Tề Mặc : Không cầu hôn , em dám không gả ?
- Mộc Ly Tâm : Anh là đang bức hôn em ?
- Tề Mặc : Thế thì sao? Có gì đáng tức giận chứ ? Cho dù thế nào em cũng là nữ chủ nhân của Tề gia , là phu nhân của Tề Mặc này , cần gì phải nhiều lời.