Lúc tôi đỏ mặt mở cửa phòng ngủ liền thấy Chu Cường đang ngồi trên sofa nghiến răng nghiến lợi. Nhìn thấy Đỗ Dực thỏa mãn chỉnh lại áo, Chu Cường đi tới nắm cổ áo Đỗ anh, hét lớn:
"Hai người gạt tôi qua một bên thì thôi không nói, nhưng tôi đang thất tình mà hai người lại ở trong đó làm chuyện kích thích tôi như vậy."
Đỗ Dực kéo tôi qua, móng vuốt đặt ở eo tôi, nói không biết xấu hổ: "Tôi chỉ muốn chứng minh với cậu là tôi không phải gay."
Chu Cường lệ rơi đầy mặt: "Nhưng cũng không cần phải chứng minh kịch liệt như vậy. Ba tiếng đồng hồ!!! Tôi đã tỉnh rượu từ lâu rồi, nếu không phải nhà tôi khá xa, tôi cũng không mang theo nhiều tiền thì tôi đã bỏ đi từ lâu rồi."
"Đỗ Dực, em phải về rồi, gần mười một giờ rồi." Tôi kéo áo Đỗ Dực, thực sự rất xấu hổ. Mặc dù Đỗ Dực đã thề là sẽ giày vò tôi nhưng chúng tôi không xảy ra chuyện gì cả. Trong ba tiếng ở trong phòng, chúng tôi đã phê bình và rút kinh nghiệm sau sự việc lần này.
Đầu tiên là tôi. Tôi không đủ lòng tin đối với Đỗ Dực, không đủ kiên định nên không thể vượt qua thành kiến chủ quan, lạc lối vào chủ nghĩa cơ hội hữu khuynh, nhận thức lạc hậu, không theo kịp sự biến đổi của xã hội, thậm chí là làm trái với quy luật phát triển tự nhiên, phủ định chủ nguyên tắc và nguyên lý của chủ nghĩa Mác - Lênin, quá xem thường quân địch, không biết tổ chức đấu tranh cùng quần chúng, cuối cùng để mất cơ hội, chỉ có thể trốn chạy. Tôi ghi nhận sâu sắc sai lầm của mình, tự kiểm điểm bản thân, bảo đảm sửa đổi bản thân, làm lại cuộc đời. Tôi xin kêu gọi Đảng, nhân dân cả nước hay chỉ đơn giản là một thường dân như Đỗ Dực hãy tha thứ cho tôi, tôi hứa tôi sẽ cải tạo triệt để, tư tưởng đúng đắn, luôn tích cực đi về phía trước, làm thanh niên tốt có tám điều quang vinh, tám việc hổ thẹn.
(Chủ nghĩa cơ hội là hệ thống quan điểm chính trị không theo một định hướng, một đường lối rõ rệt, khong có chính kiến, gió chiều nào xoay chiều ấy nhằm mưu lợi trước mắt.
Chủ nghĩa cơ hội chia làm hai loại là tả khuynh và hữu khuynh. Chủ nghĩa cơ hội tả khuynh là khư khư biến chủ nghĩa Mác thành một thứ giáo lý chết cứng như kinh thánh của tôn giáo, làm cho chủ nghĩa Mác mất sức sống, cứng nhắc và không sáng tạo, xa rời đời sống thực tiễn, gần gụi với chủ nghĩa giáo điều, máy móc, rập khuôn. Còn chủ nghĩa cơ hội hữu khuynh là làm mờ nhạt, suy yếu, thủ tiêu nội dung cách mạng của chủ nghĩa Mác, nó "tuyên truyền trong công nhân thứ chủ nghĩa xã hội lửng lơ bên trên lợi ích giai cấp của họ, bên trên đấu tranh giai cấp và ra sức điều hoà theo tinh thần nhân đạo cao cả những lợi ích của hai giai cấp đang đấu tranh với nhau", biến chủ nghĩa Mác thành cái mà ngay cả giai cấp tư sản cũng có thể chấp nhận được.
Tám điều vinh quang, tám việc hổ thẹn: còn được gọi là thuyết 'Bát vinh bát sỉ' do Chủ tịch Hồ Cẩm Đào đưa ra tại một cuộc họp trong Đại hội toàn quốc Chính Hiệp vào tháng 3 năm 2006. Nội dung là: "Lấy yêu tổ quốc làm vinh, coi tổn hại tổ quốc là nhục; lấy phục vụ nhân dân làm vinh, coi xa rời nhân dân là nhục; lấy tôn sùng khoa học làm vinh, coi ngu muội vô tri là nhục; lấy lao động cần cù làm vinh, coi lười biếng hưởng lạc là nhục; lấy đoàn kết tương trợ làm vinh, coi ích kỷ hại người là nhục; lấy thành thực giữ tín làm vinh, coi hám lợi bất nghĩa là nhục; lấy tuân theo kỷ cương pháp luật làm vinh, coi vi phạm là nhục; lấy phấn đấu gian khổ làm vinh, coi xa xỉ dâm dật là nhục")
BẠN ĐANG ĐỌC
Chỉ cần có ánh mặt trời, tôi sẽ rực rỡ [Hoàn]
Ficción GeneralĐây không phải truyện mình edit, chỉ đăng lên wattpat để tiện theo dõi offline