Em là fan cuồng của anh.
Và cũng là người yêu của anh.
Tất cả những giải đấu bóng chuyền của anh, em chưa hề bỏ qua trận nào.
Khi đội anh thắng một set nào đó, anh đều lao đến ôm ghì lấy em và sung sướng nói:
"Keiji, nhờ có em đã cổ vũ anh."
Nhưng em lắc đầu.
"Không đâu, tất cả là do Bokuto-san của em là thiên tài."
Lần nào, anh cũng đều hôn lên môi em và rạng rỡ cười.
Nhưng khi đội anh thua một set, anh ỉu xìu ngả đầu lên vai em. Em buồn cười, lùa tay vào mái tóc đen pha trắng của anh, thì thầm.
"Bokuto-san, ráng lên nào. Em biết anh làm được mà. Bokuto-san của em là thiên tài mà."
Anh bật cười, giơ tay xoa xoa lưng em, dụi mặt vào hõm cổ em và gật nhẹ đầu.
"Em là liều dopping của anh."
Và...
Anh dần dần rời xa em.
Anh trở thành cầu thủ bóng chuyền với tương lai sáng lạng và con đường danh vọng rộng mở.
Những trận đấu
Em không còn được nhận từ anh những cái ôm hay những nụ hôn nữa
Anh không còn dụi mặt vào vai và hõm cổ em
Anh không cần đến lời động viên của em
Anh đã thôi nhìn về phía khán đài
Nơi có em luôn âm thầm dõi theo anh.
Mọi chuyện nhanh đến mức...
Cứ như một mình em ôm ấp mối tình đơn phương với anh vậy.
Cứ như chúng ta chưa hề quen biết
Cứ như giữa đôi ta chưa từng có một cuộc tình đẹp đẽ
Đau lắm
Từ tận đáy lòng
Em thấy đau lắm
Những bó hoa baby trắng em và anh cùng thích
Bây giờ, chỉ còn mình em nhớ lấy mà nâng niu.
Anh lạnh lùng với em
Anh đi qua em như một con gió
Em và anh...
Như chưa từng trải qua những tháng ngày hạnh phúc.
Anh có cô gái khác
Lộng lẫy hơn em. Xinh đẹp hơn em.
Đủ để người ta thấy ngưỡng mộ khi hai người chung bước.
Những cánh hoa baby trắng
Tượng trưng cho tình yêu trong trắng và thuần khiết nhất.

BẠN ĐANG ĐỌC
《BokuAka》Hoa
Fanfiction. Au: An Thư . Hôm nay sinh nhật chồng mị ლ(`∀'ლ) là Akaashi Keiji (*≧艸≦) . Đề tài là Hanahaki, chắc nhiều người cũng đã biết về đề tài này nên không biết là với mọi người có nhàm chán hay không. . Chân thành cảm ơn vì đã ghé qua =3=