Park JungHwa, cô giám đống xinh đẹp vừa nhận chức của tập đoàn L&J. Chỉ mới 25 tuổi nhưng leo đến vị trí này quả không đơn giản, điều khiến cô có được phúc lớn đó chính là người cha tài giỏi của mình, ông cả đời cố gắng, đến khi sự nghiệp ở bước tiến cao nhất bất ngờ giao tất cả lại cho con gái, trở về nhà an nhàn.
Dĩ nhiên đứa con gái phải tài năng đến độ nào mới được ông tin tưởng giao tâm huyết cả đời, biết nó nhất định làm nên nghiệp lớn, dù yểu điệu nhu mì nhưng tư chất của JungHwa vượt bật hơn người, IQ của cô đối với việc kinh doanh dường như ở mức cao nhất, huống hồ tập đoàn chính làm về lĩnh vực người mẫu và giải trí, lĩnh vực cô đam mê số một.
Tài năng, xinh đẹp, giàu có, được ba chống lưng,... Đó chưa phải là đáng ngưỡng mộ nhất, bởi JungHwa còn đang sắp kết hôn.
Chủ tịch hội đồng quảng trị tập đoàn thời trang liên thái bình dương Seo HyoJin. Seo gia không những là tập đoàn tài phiệt về thời trang, mà còn thâu tóm hết thị trường nhà đất ở Hàn Quốc. Đó là một người phụ nữ... Tuy là phụ nữ nhưng chị mạnh mẽ, cá tính, xinh đẹp hơn người, là một đại mỹ nhân thực thụ, mỗi sự xuất hiện của HyoJin đều làm rúng động cả một vùng, làm điên đảo bao nhiêu chàng trai cô gái. Người sắp cưới JungHwa.
Tưởng chừng mọi hào quang tập trung hết trên người con gái mãnh khảnh này, nhưng trên thực tế cô không hề hạnh phúc, vui vẽ như mọi người vẫn nghĩ.
Cô chịu biết bao nhiêu áp lực từ khi ngồi trên chiếc ghế giám đốc, bao nhiêu lời dèm pha, bao nhiêu con mắt khinh thường, điều cấp thiết bây giờ là phải khẳng định bản thân, khẳng định năng lực để người ta thấy tiềm năng thật sự của mình.
Còn với cuộc sống hôn nhân với Seo HyoJin, cô không hứng thú. Đó là sự ép buộc vô lí, chị ta là con gái, đã là con gái lại là đại mỹ nhân, trắng trẻo ẻo lã, điệu đà... Cưới chỉ vì cũng cố thế lực hai tập đoàn, cuộc hôn nhân lợi cả đôi đường. Cô luôn nghĩ mình sẽ lấy một chàng trai cao to lực lưỡng, một chàng trai thực thụ, anh chàng cơ bắp cuồng cuộng, hoàng tử trong truyền thuyết, không thể là một người con gái. Cô thẳng, cả nhà cứ bắt cô cong, cong cái gì mà cong? Người ta nữ tính vậy mà...
JungHwa ngồi trong phòng làm việc ở nhà riêng, dựa lưng vào ghế bành nhắm hờ mắt, bỏ quên đời. Muốn lắng hết mọi thứ xung quanh, một màng hư ảo bao phủ, cô tịnh tâm để đầu mình trống rỗng, vùi mình vào nỗi mơ hồ, cho những bề bộn yên vào góc nào đó... Cho lòng cô chìm vào một khoản không bình thường, khoản không của tâm tình một cô gái đơn thuần, đôi lúc chẳng mún có thân phận đặc biệt thế này, nhìu áp lực quá!
Vốn nghĩ chỉ nghỉ ngơi một chút, ai ngờ thiếp đi lúc nào không hay, nhìn đồng hồ để bàn mới biết mình ngủ hết tầm 30'.
Bỗng cô cảm nhận một thứ gò ép khó chịu, chững lại mới biết hai cổ tay bị cột chặt vào nhau bằng một chiếc khăn vải. Gì đây?
Ánh sáng nhạt buổi chìu bị che mất phần nào, ngờ ngợ ngẩn mặt lên, cô sững người, ráng chìu mang theo một bóng cao lớn hắt vào từ cửa sổ. Ở đó, một người đang đứng, đôi chân dài miêng mang được tôn lên bằng chiếc quần ôm, chiếc áo sơmi trắng đơn giản lịch lãm, mái tóc cột cao... Là con gái?
BẠN ĐANG ĐỌC
[Chuyển ver] {LynJung} Tên đáng ghét! Mi 'ăn' ta rồi cướp lun tim ta!
FanfictionMình thấy rất thích truyện này nên cover lại thôi Và mình quyết định hai nhân vật chính sẽ là LynJung vì mình rất thích cặp này nhưng không có nhìu truyện viết về cặp đôi này nên mình sẽ tự thỏa mãn bản thân thôi Tác giả gốc: @BinVo_1602