ăn án -
Tuy rằng bản thân lớn lên là nam tử âm tính có thể sinh con của Long tộc,
Sở Phong Lạc xưa nay chưa từng nghĩ đến chuyện mang thai này sẽ xảy ra với chính hắn một người nhìn thấy nào cũng là thân thể nam nhân trong nam nhân.
Từ nhỏ thì đã nghiêm khắc với bản thân, để trở thành một long tộc dương tính đủ sức đảm đương trọng trách,
Sở Phong Lạc vào một đêm thì biết bản thân là âm tính.
Mà người từ nhỏ mình đã nhận định phải bảo hộ là dương tính thì cũng thôi đi,
Mà người ta lại đối với mình nửa điểm ý tứ cũng không.
Hết sức nản lòng thoái chí, đành phải chỉnh đốn lại tâm tình, rời xa gia hương, lai vãng giang hồ.
Nghĩa đệ mỹ nhân Tiêu Viễn Lan đột ngột thổ lộ, khiến hắn không biết phải làm sao.
Sở Phong Lạc duy chỉ đối người này dần dần xa lánh.
Thế nhưng Sở Phong Lạc chung quy chống không lại yêu cầu của nghĩa đệ mà đáp ứng gặp mặt,
Kết quả lại bị người này hạ dược, bị cưỡng bức chiếm đoạt,
Thậm chí vì vậy mà mang thai hài tử của Tiêu Viễn Lan . . . . .
Hắn nhất định phải vào trước lúc Tiêu Viễn Lan phát hiện ra sự thật kinh khủng này mà ly khai,
Vì vậy, chỉ có thể chạy trốn . . . . .
Lạc mai phong – Chương 1
Viễn thủy kiêm thiên tịnh, cô thành ẩn vụ thâm.
Hồ nước mênh mông nối tiếp nhau về phía chân trời, trên sông, có chiếc thuyền lớn chậm rãi trôi xuôi dòng. Trên thuyền ngoại trừ người lái thuyền cùng thị vệ, chỉ có một bạch y thiếu niên ngồi trong thuyền, cầm ly độc ẩm. Từ xa nhìn vào, hàn giang yên vũ, giống như một bức tranh sơn thủy mặc.
Một tên thị vệ tiến lên nói: “Hoàng . . . . . Công tử, giờ thân đã qua, sợ là người kia sẽ không đến.”
(giờ thân: từ 15h-17h)
Bạch y thiếu niên lắc lắc đầu: “Đợi thêm một lát. Hắn chưa bao giờ thất hẹn, cho dù không thể đến, cũng sẽ nhờ người báo tin.” Nâng chén rượu lên, khẽ uống một ngụm. Ngón tay y như gọt dũa từ ngọc, phảng phất như vương tôn công tử, thế nhưng nhìn kỹ lại, trên dung nhan tuấn mỹ một đôi mâu quang lăng lệ bức người, chỉ có khi lông mi cong vút rủ xuống, mới che được duệ quang thường nhân hiếm thấy.
Lại một khoảng nữa trôi qua, nơi phương xa cách thuyền còn khoảng mấy chục trượng có một chiếc thuyền lá nhỏ tiến đến, một hắc y nam tử đứng nổi bật trên thuyền, gió nổi lên phần phật, quét qua dưới tay áo hắn, hiển nhiên thuyền đang chạy với tốc độ cực nhanh, nhưng thuyền nhỏ lại không người léo lái, đây là do nam tử trên thuyền dụng nội lực điều khiển.
Lúc còn cách thuyền lớn khoảng hai ba trượng, nam tử nhón chân, đạp lên đầu thuyền, thân thuyền hơi trầm xuống, hắn đã vươn người phóng đi, chậm rãi dừng lại trên thuyền lớn ngay vị trí bạch y thiếu niên kia.