Xuyên không: Quỷ nhãn Vương phi

55.1K 272 37
                                    

Chương 160:

Mỗi người một ngả ( I )

Nước mắt. . . . . .Từng giọt từng giọt chảy xuống, vô thanh vô tức, lại như suối không ngừng trào ra. . . . . .

Đây là lạnh lẽo, đau đớn, trong nháy mắt nước mắt đột nhiên dập tắtđôi mắt đầy sắc máu của Thất Dạ, ánh mắt của hắn dần dần mất đi màu đỏ, đúng lúc này trong đầu của hắn đột nhiên xuất hiện một màn. . . . . .

"Ta gọi là Quan Thịnh Thịnh, còn ngươi?" Nàng cười, cười vô cùng tươi đẹp giống như đóa hoa mùa xuân nở rộ.

"Soái ca! Ngươi đi theo ta sẽ được nhậu nhẹt ăn ngon"

"Ai, ta là khu Ma Sư có danh ai, còn là một đại mỹ nữ nữa, người khác mong mỏi ta, ta còn không thèm để ý a!"

"Uy , ta cho ngươi biết, ngươi không muốn đáp ứng cũng phải đáp ứng a, nếu không ta liền tìm mộ của ngươi đem xác ngươi cho ngũ mã phanh thấy" nàng đe dọa.

Ký ức trong đầu hắn chợt lóe lên, tay hắn theo bản năng dần buông lỏng ra, Ngữ Diên ở một khắc này thân thể tự nhiên ngã xuống, đột nhiên nàng được ai đó ôm vào trong lòng, một mùi thơm ngát liền xông vào trong mũi nàng khiến nàng nháy mắt thanh tỉnh lại.

"Khụ khụ khụ khụ" cảm giác như mình vừa sống lại , Ngữ Diên không ngừng ho khan ôm thật chặc người kia, đây là mùi hương gì, vì sao lại thanh nhẹ dễ ngửi như vậy? Một giây sau nàng ngước mắt nhìn lại, lại không nghĩ rằng ôm lấy nàng lại là một Hắc y nhân, mà hắn cứ như vậy nhẹ nhàng ôm lấy nàng, tiếp theo chậm rãi giúp nàng đứng vững.

Lúc này, Sở Hạo cùng Phượng Ly Ca vừa tới tầng thứ bảy thì viên thuốc trong cơ thể bắt đầu có tác dụng, hai người vội ngồi xuống Luyện Khí, không bao lâu như kỳ tích hai người thương thế đều khỏi.

" Huyền Vũ này đến tột cùng là ai? Đan dược của hắn sao lại lợi hại như thế?" Phượng Ly Ca đứng dậy hỏi Sở Hạo.

Sở Hạo cũng không nhìn hắn nói "Không biết! Hắn thật sự rất thần bí, loại đan dược này có thể trong một thời gian ngắn làm cho chúng ta khôi phục thực là kỳ tích" nói xong hai người vội đi theo hướng hắc y nhân đã đi.

"Thất Dạ. . . . . . ." Bị buông ra Ngữ Diên hai mắt đẫm lệ mông lung nhìn hướng Thất Dạ.

Thất Dạ dung nhan tuấn mỹ trở nên rối rắm, hắn ôm đầu không ngừngkêu đau, Ngữ Diên thấy thế vội đau lòng tiến lên ôm hắn thật chặc "Thất Dạ! Là ta a, ngươi không nhớ sao? KFC! Ngươi thích ănKFC, ngươi chẳng lẽmột chút ấn tượng cũng không có sao?" Ngữ Diên lớn tiếng reo lên.

"Di? Của ta cánh gà đâu?"

"Ta ăn a! Ăn thật ngon a" phía trên ghế sa lông, Thất Dạ nhàn nhã liếm ngón tay có chút hưởng thụ.

"Uy, ngươi là quỷ ai, quỷ làm sao có thể ăn KFC được?" Nàng hai tay chống nạnh tức giận nói.

"Ta còn có thể bị ngươi thu phục, còn có cái gì không có khả năng xảy ra ? Ân, ăn thật ngon, lần sau nhớ mua nhiều cánh gà nướng một chút nga"

Một màn này màn ở trong đầu Ngữ Diên vẫn còn rõ ràng như vậy, nhưng hôm nay Thất dạ trừ bỏ lớn tiếng tru lên thì không còn nhớ lại gì nữa, nhưng hắn càng như vậy lòng nàng lại càng đau, hắn là thân nhân của nàng, là người cùng nàng xuyên qua, nàng sao có thể vứt bỏ hắn.

Xuyên không: Quỷ nhãn Vương phi (full)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ