Chương 6.1: Gió mùa hè
Bất ngờ vì bóng mát lạ thường, Thư ngẩng đầu lên xác định vật thể lạ. Vì bị ngược sáng, Thư không thể thấy rõ mặt, chỉ biết đó là một người nam rất cao.
_ Bạn không sao chứ? Có cần mình giúp gì không? À, bạn dùng cái này đi.
Nói rồi bạn nam ấy chìa một chiếc khăn mùi xoa màu xanh nhạt ra đưa cho Thư. Thư sợ người lạ mà, cô nhất định là sẽ không nhận rồi.
_ Mình không sao, cảm ơn vì đã hỏi thăm.
Rồi Thư đứng dậy, gắng sức bước nhanh đi, khóc nhiều làm cô thấy mệt, bước đi loạng choạng xém ngã. Nhưng cậu bạn kia nhanh tay đã đỡ lấy Thư. Giây phút ngã vào vòng tay của cậu ta, mùi thảo mộc mát lành lan tỏa ra khắp người Thư, bàn tay cậu ấy cứng cáp nắm chặt lấy khuỷu tay của Thư.
_ Nè cậu thật sự là không sao chứ? Có cần mình gọi cho ba mẹ cậu không?
_ Không! Mình chỉ là hơi choáng thôi.
Cậu bạn dìu Thư ngồi xuống bên vệ đường rồi chạy đi đâu đó. Hồi sau quay lại với chai nước suối trên tay.
_ Cậu uống đi có lẽ sẽ đỡ hơn đó.
Thấy Thư nhìn chai nước e dè, bạn nam liền nói:
_Cậu yên tâm, là nước đóng chai còn chưa bóc vỏ, sẽ không có việc mình bỏ thuốc vào đâu.
Thư thì thừa biết mấy cái thủ thuật của bọn bắt cóc buôn người, nhưng không biết nghĩ sao lại nhận lấy chai nước bóc vỏ uống ngon lành, chắc cô nghĩ giờ mà bị bắt cóc ít ra cô thấy mình còn có chút giá trị. Uống nước làm Thư đỡ mệt hơn rất nhiều. giờ nhìn kĩ lại mới thấy cậu bạn này đẹp trai kinh khủng ( sao nhỏ này có duyên với trai đẹp thế nhỉ?). Sóng mũi của cậu bạn thẳng tắp, cái miệng nho nhỏ hồng hồng. đặc biệt nhất là làn da trắng của cậu, phải nói là trắng lắm luôn ấy, chỉ có dáng người hơi gầy nhưng bù lại rất cao. Cậu trai mặc đồng phục trường X, có vẻ trạc tuổi Thư, “ Nhưng đáng lẽ cậu ta nên ở trong lớp học chứ nhỉ?”, lúc này Thư mới đặc biệt để ý đến cái máy ảnh đeo trên cổ của cậu ta, nhìn nó rất mắc tiền, chắc hẳn cũng là dân chuyên nghiệp.
_ Cám ơn cậu nhiều quá, thật là phiền cậu quá rồi, có làm mất thời gian của cậu ko?
_ Không sao, mình cũng đang rảnh, mà sao giờ cậu lại lang thang ngoài này?
_À, mình có chút chuyện…
_ Ưkm, không cần nói rõ ra đâu nếu cậu không muốn. Mà chắc cậu cũng thắc mắc về mình đúng ko? Là vì cái này nè.
Rồi cậu chỉ vào cái máy ảnh to đùng trên cổ.
_ Lớp học ngột ngạc quá, mình chỉ là muốn tìm chút dư vị của cuộc sống, kết quả gặp cậu ở đây. À hình như chúng ta cùng tuổi, chi bằng kết bạn đi. Mình tên là Hoàng Thế Phong, học trường X, 17 tuổi.
_ Oa, trùng cả họ, mình tên là Hoàng Minh Thư trường S, rất vui khi làm quen với cậu.
Vậy là hôm nay cô vừa kết bạn với hai người con trai, một người làm cô đau đớn đến não lòng, người kia lại giúp đỡ cô, dù chỉ là một cử chỉ nhẹ nhàng, dịu nhẹ trong lành tựa như chai nước suối cậu đưa cho Thư, và tựa như làn gió mát lành mùa hè thổi vào trái tim đang tổn thương của Thư. Cuối cùng thư lại có thể cười, dù chỉ cười nhẹ thôi…

BẠN ĐANG ĐỌC
XIN CHÀO TIỂU THƯ
Teen FictionCâu chuyện trưởng thành của nữ chính từ một cô bé ngây ngô đơn thuần với sự mất mát tình yêu bất ngờ thời thiếu nữ, phải đối mặt với những bão táp cuộc đời để trở nên mạnh mẽ hơn. Giữa tình yêu và sự thù hận, liệu quyết định nào mới thật sự chữa làn...