Thật tối... Tại sao không hề có bất kỳ ánh sáng nào hết?
Bên tai truyền đến tiếng khóc nức nở rất nhỏ, tiếng khóc đè nén lộ ra nhiều bi thương!
Là ai đang khóc?
"Remon... Ngươi tỉnh lại có được không, không cần ngủ nữa!"
"Remon, ta... ta chỉ còn lại có ngươi ..."
"Remon, đừng bỏ rơi ta. Ta không cần ngươi chết..."
"Remon, cầu xin ngươi, mau tỉnh lại đi!"
......
Một tiếng, lại thêm một tiếng cầu xin ở bên tai tôi quanh quẩn.
Âm thanh này... là Sasuke!!!
Tôi liều mạng bắt buộc chính mình phải mở hai mắt ra, ánh sáng bên ngoài vô cùng mãnh liệt làm cho mắt tôi vô cùng đau xót không thôi!
Nghĩ muốn nâng tay, che khuất ánh sáng, nhưng chỉ hơi động đậy một tí, phần bụng truyền đến đau đớn làm cho tôi không tự giác được 'hừ' nhẹ ra tiếng!
"Đau!" Rất đau, vô cùng đau! Đúng rồi, cô đã bị anh Itachi đâm cho một đao. Chết tiệt, phần vết thương ở ngay bụng có vẻ như rất sâu a! Đều là do tôi tự mình muốn thể hiện.
"Remon..." Tiếng khóc nức nở dày đặc, lại tràn ngập âm thanh vui mừng không rõ ràng ở bên tai tôi vang lên.
Tôi nghiêng đầu, liền thấy hai con mắt đỏ hồng giống như con thỏ của Sasuke, chất lỏng trong suốt còn đảo quanh ngay tại hốc mắt, một mặt hiện lên biểu cảm 'lo được lo mất' gắt gao nhìn chằm chằm vào tôi! Dường như chỉ cần hắn nháy mắt một cái, tôi liền sẽ biến mất ngay lập tức!
Tôi đánh giá hắn... nhíu mày lại.Hắn... gầy đi! Cả người cũng trở nên vô cùng tiều tụy, khuôn mặt nhỏ nhắn mượt mà vốn có, hiện tại gầy đến mức trơ xương!
"Chị... đã bất tỉnh mấy ngày rồi?"
"Hai ngày, ta cho rằng... Remon ngươi... ngươi..."
Nhìn bộ dáng này của Sasuke, trái tim tôi nhói lên tựa như bị người ta hung hăng bóp chặt lại. Đứa nhỏ này, nhất định trong lúc cô hôn mê, đã không biết tự chăm sóc chính mình thật tốt...Nhịn xuống đau đớn ở phần bụng, chậm rãi nâng tay xoa cái cằm trở nên bén nhọn kia. "Chậc chậc, thật giống như đỉnh núi vậy, Sasuke không còn đẹp trai nữa rồi!" Âm thanh đang nói chuyện kia của tôi, vô cùng khàn khàn... Ngay cả chính tôi cũng không thể không thừa nhận, âm thanh này vô cùng khó nghe!
"Remon... Thực xin lỗi... Thực xin lỗi... Ta quá yếu! Là do ta quá yếu!" Sasuke khóc gục ở trên người tôi. Đương nhiên, hắn là tránh né vị trí vết thương của tôi, đưa cái đầu nhỏ của mình để sát vào ngay cổ tôi!
Nâng tay vòng ôm lấy Sasuke, nhẹ nhàng vuốt ve cái ót của hắn...
"Vì sao lại muốn xin lỗi chị? Người phải nói 'thực xin lỗi' phải là chị mới đúng... Làm một người chị mà lại không có khả năng bảo vệ em thật tốt!" Nghĩ đến anh Itachi, thần sắc vô cùng không lịch sự u ám lại.
"Không... Không phải lỗi của Remon, toàn bộ đều là do lỗi của tên khốn kia! Ta muốn giết hắn... Tên đó!!! Không thể tha thứ!" Âm thanh run rẩy kìm nén oán hận .
Sasuke ngẩng đầu, biểu cảm vô cùng phẫn nộ, trong mắt hắn có oán hận cùng âm u mà độ tuồi này không nên có...
Trong lòng tôi kinh hãi. Một phen đem Sasuke ấn vào trong lòng bản thân "Nói bậy bạ gì đó! Đó là anh trai của em!"
"Hắn không phải." Sasuke phản ứng mãnh liệt nói.
"Anh ấy phải! Trên người các ngươi cùng chảy chung một dòng máu, là một sự thật cho dù là ai cũng không thể làm cho nó phai mờ được! Giết chính anh trai của mình... Sẽ bị trời phạt!" Tôi đau lòng nói...Sasuke như vậy... làm cho tôi cảm thấy rất xa lạ! Tôi không cần hắn phải như vậy.
Cảm xúc Sasuke không thể đè nén "Như vậy hắn thì sao... Giết toàn bộ gia tộc, giết cha cùng mẹ... Còn suýt chút nữa thì giết luôn ngươi!!! Oa" Toàn thân Sasuke đều đang run rẩy lên, bàn tay nhỏ bé nắm chặt thành quyền, nện vào hai bên ở trên thân thể "Trời phạt vì sao không rơi xuống đầu hắn!"
Tôi trầm mặc... Anh Itachi dùng Tsukuyomi ăn sâu bén rễ vào tận sâu bên trong tâm hồn của Sasuke rồi! Giờ phút này, Sasuke hoàn toàn đã bị oán hận che mờ!
Tôi rõ ràng có thể hiểu được, anh Itachi tuyệt đối sẽ không phải là kẻ giết người bừa bãi. Bằng không, hiện tại phỏng chừng cô sẽ lại thêm một lần nữa trôi bồng bềnh a.
Nếu thật sự là anh ấy... Vậy thì anh ấy cũng sẽ có nỗi khổ riêng! Không muốn nói ra nỗi khổ đó!
Nhớ tới ngày đó, Itachi đã nói như thế này..
"Đứa em gái ngu ngốc. Ở trong lòng các ngươi, ta luôn sắm vai là một người anh trai lý tưởng, vì chính là xem mức độ khả năng của các ngươi khi đối đầu với ta. Thật đáng tiếc, hiện tại các ngươi thật khiến cho ta thất vọng, ngay cả gia tộc Uchiha cũng làm cho ta thất vọng, không ai có khả năng cùng ta đối địch nổi... Shisui là do ta giết, hiện tại ngươi cùng Sasuke thực sự quá yếu, ngay cả khi ta chém một đao cũng không hề nghĩ đến. Oán hận ta đi, khi nào các người trở nên mạnh mẽ mới có thể giết ta!"
Anh muốn cho tôi oán hận anh, thẳng cho đến khi có một ngày trở nên mạnh hơn anh, lại đi tìm anh!
Vì sao... Anh Itachi vì sao phải thiết kế để cho Sasuke cùng với tôi oán hận anh?
Nguyên nhân của toàn bộ sự việc này... Đến tột cùng là cái gì?
.............................
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Đồng Nhân Naruto ] Chỉ Cần Em Biết Đó Là Anh
FanfictionTác giả: Sương Mộc Niên Nguồn: Tàng Thư Viện | Convert: Shiyuka Edit: Lã Thiên Di Beta: moonmaplun (Mun Sana) Thể loại: Xuyên không, đồng nhân Tình trạng: Hoàn Đôi lời muốn nói: Bộ này mình chỉ cảnh báo là ai fan của cặp Sasuke & Sakura hay anti Sas...