Taehyung kể từ lúc về nhà luôn trầm tư suy nghĩ, anh không phải buồn chuyện lúc trước, mà là buồn thay cho Jungkook. Rốt cuộc cậu đã phải trải qua những chuyện gì để rèn luyện bản thân cứng rắn như thế, rốt cuộc trong cái vỏ bọc mạnh mẽ kia chất chứa những nỗi đau ra sao, thân hình mảnh mai kia đã lăn lộn giữa cuộc đời như thế nào để bản thân phải chịu quá nhiều thương tổn như vậy.
Tại sao mỗi lần nhắc đến quá khứ, cậu lại không nói gì, tại sao cậu lại phải hứng đỡ quá nhiều bất công của cuộc sống như vậy. Hàng tá câu hỏi như điện chạy ngang dọc trong đầu óc Taehyung.
Hóa ra anh còn may mắn hơn cậu nhiều, cùng sinh ra trong gia đình nhung lụa nhưng sao số phận của Jungkook lại khác anh nhiều thế, anh được bao bọc trong tình yêu thương của cả hai vị phụ huynh, được ăn ngon mặc đẹp, không hề biết sống còn trên chiến trận khắc nghiệt của tình thương như Jungkook.
Cậu luôn khao khát một gia đình lành lặng, ước mơ cháy bỏng với mâm cơm nóng hổi cùng ba mẹ và em, nhưng mộng tưởng mãi mãi là mộng tưởng, cậu tự lập từ nhỏ, lớp 9 đã chuyển ra sống riêng, bị ba ruồng bỏ, phải nhận cô chú ruột là người thân, mẹ ốm yếu nên cậu không thể gặp được. Cuộc sống khác nào địa ngục trần gian.
Không ai chọn được chỗ để sinh ra, nhưng họ chọn được nơi để gửi yêu thương vào. Hãy chọn anh làm nơi để em trút bỏ ưu tư và đem hạnh phúc làm quà tặng em hằng ngày.
Jungkook mở cửa phòng Taehyung, bước vào. Khuôn mặt cậu đã bay đi nét buồn chán, in hằn trên đó vẫn là nụ cười rạng rỡ mà Taehyung thấy được trong lần đầu gặp nhau. Taehyung chủ động mở lời:
- Cậu ổn hơn chưa ?
- Rất là ổn luôn. Tôi chả có nghĩa vụ gì để phải buồn cả, tôi có cuộc sống của tôi.
- Cậu vui là được.
- Hôm nay tôi đã cá cược với Bambam đấy.
- Về vấn đề gì ?
- Xem điểm thi trung bình ai cao hơn.
- Cậu có nghĩ mình thắng không vậy ?
- Ngay cả anh cũng không tin tôi. Đáng ghét.
- Không phải tôi không tin mà tôi sợ cậu làm người ta hết hồn thì sao.
- Mặc kệ, tôi có giáo viên đẹp trai thế này còn chê gì nữa, chắc chắn kết quả sẽ tốt.
- Cậu nói lại đi, tôi dỏng tai lên nghe đây.
- Anh đẹp trai.
- Hôm nay chịu khen tôi rồi hả ? Ơn trời.
- Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén. Tôi với anh giờ chả khác anh em là bao, khen nhau 1 tiếng đâu có chết.
- Mới 1 tháng, cậu diễn như thật.
- Bị tôi lây bệnh phũ rồi hả ?
- Chắc vậy đó em.Jungkook ngạc nhiên, cách xưng hô mới này, lạ à nha.
Tôi muốn xoa dịu nỗi buồn giúp em, từ bây giờ, tôi sẽ hành động.
- Em, em cái gì. Ai cho anh gọi tôi như thế.
- Em nhỏ tuổi hơn tôi thì tôi kêu là em, chẳng nhẽ cứ muốn tôi kêu bằng ông chú già.
- Dám nói tôi già. Xem anh còn sống đến sáng mai không.
- Ấy ấy, em xinh trai, tha cho anh.
- Dạ một tiếng đi tôi tha cho anh.
- Ơ, dạ, anh Jungkook.Jungkook nũng nịu ngồi xuống giường, mắt ngước nhìn vầng trăng sáng vằng vặt phía bên kia bầu trời, tròn như một chiếc dĩa bạc lấp lánh, thủy chung, không rời bỏ ai.
Jungkook vốn rất yêu thích những đêm trăng, không gian màu nhiệm treo lên muôn ngàn vì sao, sáng tỏa nhấp nháy như kim cương. Từng đợt gió thổi tung tấm rèm cửa màu xám khói, lấp phất theo luồng khí của thiên nhiên. Mấy tán cây vỗ nhè nhẹ vào nhau, ánh trăng qua cản trở của lá cây tạo thành nhiều khối hình thù chiếu trên mặt đất. Thực sự rất đẹp và bình yên.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Fanfic][VKook] Tình yêu của hồn ma
Fiksi Penggemar" Tình yêu của tôi dành cho em vượt qua cả ranh giới của sự sống và cái chết. Dù cho tôi có tan biến, tôi cũng sẽ mãi mãi yêu em, hãy chờ tôi ... " ----- Tên fic: Tình yêu của hồn ma Tác giả: Moon Thể loại: Fanfiction, Hiện đại Văn án: "Định mệnh đư...