ONESHORT

414 21 4
                                    

Nó - người thừa kế sáng giá của gia tộc họ Từ. Cô - tiểu thư đài các của dòng họ Viên danh giá. 
.
.

.
.
Cô yêu nó ngay từ cái nhìn đầu tiên. Còn nó, nó ghét cô kinh khủng. Nó - một tay chơi có tiếng giờ lại phải chịu gò bó bởi việc lấy vợ hay sao. Đối với cô nó là duyên, ngược lại đối với nó cô lại là nợ. 
.
.
.
.
.
-Appa con không lấy cô ta đâu, con ghét cô ta.

Không biết bao nhiêu lần nó nói như vậy với appa của nó - ông Từ. Nhưng nó chỉ nhận được cái lắc đầu từ chối. Nó bất lực đành để cuộc sống cho ông sắp đặt. 
.
.
.
.
.Ngày cưới của nó và cô, cô hào hứng đứng ngồi không yên, nó thờ ơ cố trưng bộ mặt vui vẻ cho đến lúc tiệc tàn. Đêm tân hôn của nó diễn ra ở bar Gin, còn cô nó chẳng cần để ý. Một mình cô trong căn nhà vắng vẻ từng tiếng khóc nức nở vang lên, cô khóc cho mình, cho số phận mình sao mà cay đắng.Nửa đêm, nó trở về nhà với bộ dạng nhếch nhác. Cô đỡ lấy nó đặt lên giường, lau mặt, lau người rồi dỗ nó vào giấc ngủ. Tỉnh dậy, nó thấy mình nằm trong vòng tay cô, thô bạo đẩy cô ra, trợn mắt lên nó nói:

- Từ nay về sau, tôi cấm cô đụng đến người tôi dù chỉ là một cái chạm nhẹ.

.

.

.

.

Cô không nói gì chỉ lẳng lặng xuống nhà, nấu cháo giải rượu cho nó. Nó không ăn còn hất đổ. Những tưởng cô sẽ nổi cáu với nó, nào ngờ cô chỉ lúi húi dọn dẹp, lát sau lại mang lên bát khác. Thấy nó dửng dưng, cô rưng rưng nói:

- Em xin Lạc, coi như hãy vì thương hại em mà ăn nó đi, được không? Lạc ăn nó rồi em sẽ đi.

Nó liếc cô một cái sắc rồi cầm lấy bát cháo húp một hơi. Nó nhăn mặt, bát cháo không ngon nhưng cũng không quá tệ. Chỉ có vậy mà nó cũng làm toáng lên:

- Cô làm cái gì vậy hả? Cô cho tôi ăn cái thứ gì thế này. Biến ngay cho khuất mắt tôi.

Những ngày sau đó, cuộc sống hôn nhân của hai người rơi vào bế tắc. Nó ngày nào cũng về muộn, thỉnh thoảng ngồi vào mâm cơm, vừa ăn miếng đầu tiên nó đã nhổ ra, hất tung toé cả mâm. Không những thế nó còn mang cả người tình về nhà, "yêu" nhau ngay cả trên chiếc giường mà cô vẫn ngủ. Nó chỉ muốn làm cho cô tổn thương đến mức phải từ bỏ nó........... Nhưng có lẽ nó đã nhầm, tất cả chỉ vì cô yêu nó.

Cô yêu nó đến dại khờ, ai cũng khuyên cô nên từ bỏ, nhưng cô dứt khoát không chịu. Cô nói cô sẽ chịu đựng được hết, kể cả có chết thì cô cũng muốn chết vì nó. Mọi người hỏi tại sao? 

Đơn giản thôi. 

Vì cô yêu nó.

5 tháng sau ngày kết hôn, nó đang phải sống trong đau đớn. Đôi chân của nó bị liệt sau một tai nạn xe hơi. Bạn bè, người thân của nó giờ xa lánh nó. Tức giận nó gào thét, đập phá mọi thứ xung quanh, nó thu mình lại, không cho ai đến gần. Gia đình chối bỏ nó, ngay cả danh hiệu người thừa kế cũng bị đứa em gái Phùng Hiểu Phi cướp mất. Appa không còn hi vọng gì ở nó. Ông Viên - cha vợ nó ngày ngày thuyết phục con gái mình rời bỏ nó, rời bỏ một đứa tàn tật như nó. Những cứ tưởng rằng cô cũng sẽ như bao người rời xa nó. Nhưng không cô không những không làm vậy, mà còn hứa sẽ mãi bên nó, mãi làm vợ nó. Cô nói cô muốn chăm sóc nó, cô vẫn muốn làm vợ nó. Thật hết sức cảm động mà.
..
.
.
.
.
.
Những ngày tháng đầu tập trị liệu đau đớn tưởng chừng chết đi được, nó trở nên cáu gắt với cô, mắng chửi cô, nhưng mỗi khi cơn đau qua đi nó lại không ngừng day dứt. Cô nói cô không trách nó, cô yêu nó còn không hết, xin hãy khỏe mạnh vì cô.

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Feb 02, 2018 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

[ONESHOT-FULL] CAO THƯỢNG - LẠC CHẤN Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ