Truyện Beta: Đoản Ngôn Tình-SE :Cơn Gió Xanh Của Em
________
Theo ý kiến của mình thì nên đổi chỗ "Có lẽ mình cũng sắp trở thành một trong những tia nắng nghịch ngợm kia rồi"-Cô thở dài,rồi nghĩ. ->Cô thở dài,rồi nghĩ-"Có lẽ mình cũng sắp trở thành một trong những tia nắng nghịch ngợm kia rồi..."Cũng có thể không cần đổi vì nó không sai nhưng chỉ hơi ngược một chút.
Cô bị bệnh,hơn nữa là căn bệnh tim,ở giai đoạn cuối và nó sắp lấy đi mạng sống nhỏ bé của cô.Đoạn này hơi giống đang đọc một bài thuyết trình hơn là đang miêu tả,nên chuyển thành->Cô bị bệnh,hơn nữa lại là một căn bệnh về tim,nó đang ở giai đoạn cuối và sắp lấy đi mạng sống nhỏ bé của cô.Như vậy có thể thấy truyền cảm hơn.
Quay sang chiếc kệ cạnh đầu giường,cô với lấy một khung ảnh nhỏ - tấm ảnh của người đàn ông cô yêu thương.Từ đoạn tấm ảnh-> yêu thương hơi thiếu thiếu gì đó,cái thiếu đó tạo cho người xem cảm giác hơi hụt hẫng vì vậy nên chuyển thành ->Quay sang chiếc kệ cạnh đầu giường,cô với lấy một khung ảnh nhỏ - Trong nó là tấm ảnh của người đàn ông cô yêu thương hoặc:Quay sang chiếc kệ cạnh đầu giường,cô với lấy một khung ảnh nhỏ - Nó chứa tấm ảnh của người đàn ông mà cô yêu thương.Để bù đắp cho chỗ thiếu ấy.
Nắng nhẹ len vào hắt những tia nắng lên cô gái nhỏ.Nên thêm dấu phẩy vào đoạn này để cho truyền cảm một chút->Nắng nhẹ len vào,hắt những tia nắng lên cô gái nhỏ.
Bàn tay nhỏ nhắn nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt điển trai trên bức ảnh,môi mỉm cười,mắt lại đượm buồn.Thật sự lặp lại từ nhỏ quá nhiều lần,khiến bài văn mất hay và người đọc dễ nhàm chán.Môi mỉm cười,mắt lại đượm buồn?Sao lại có chữ "lại"?Đã có diễn biến gì trước đó chưa?Chưa sử dụng chữ "lại" đúng cách!Khiến cho người đọc cảm thấy hơi khó chịu vì sự xuất hiện bất thình lình của chữ "lại".Và tại sao?Nhân vật chính đang bị bệnh rất nặng nhưng chỉ dùng một từ nhỏ để miêu tả?Điều đó khiến cho người đọc cảm thấy hơi phi logic một chút...Nên đổi lại->Bàn tay gầy gò,xanh xao nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt điển trai trong (trên) bức ảnh,môi thì mỉm cười nhưng đôi mắt lại đượm buồn.Như vậy khiến người đọc dễ cảm nhận được tâm trạng của nhân vật chính hơn.
Và rồi ký ức dần dần chậm rãi ùa về như một cuốn băng cũ.Chữ dần dần/chậm rãi ở chung một đoạn thì đoạn đó sẽ mất hay!Dần dần chậm rãi?Đã có dần dần thì sẽ không có chậm rãi.Đã có chậm rãi thì sẽ không có dần dần!Để mình viết thử ra để bạn đọc và so sánh->Và rồi ký ức dần dần ùa về như một cuốn băng cũ hoặc:Và rồi ký ức chậm rãi ùa về như một cuốn băng cũ.Bạn cũng có thể đổi chữ Và rồi->Đột nhiên.Có phải thấy nó dễ chịu hơn đúng không?
Mỗi lần như thế,anh hấp tấp chạy đi mua thuốc,vội vã nấu cháo,đo nhiệt độ cho cô.Từ anh hấp tấp->đo nhiệt độ cho cô,chỗ đó giống như là tiếp diễn hiện tại hơn là lặp lại quá khứ.Nên đổi thành->Mỗi lần như thế,anh lại hấp tấp chạy đi mua thuốc,vội vã nấu cháo và đo nhiệt độ cho cô.Chỉ cần thêm hai chữ "lại","và" là cả đoạn văn sống động hơn liền!Rút ra kết luận: từng chữ đều rất quan trọng.
Nghĩ đến đây,khung ảnh bỗng nhoè đi, nước mắt bất giác lăn dài.Viết vậy cứ thấy hơi vô tâm thế nào ấy...Theo mình thì nên đổi lại->Nghĩ đến đây,khung ảnh bỗng nhoè đi,những giọt nước mắt bất giác lăn dài.Bạn muốn đổi hay không cũng được vì nó cũng không quan trọng lắm.
Giờ thì tốt rồi,cô sắp rời khỏi đây,đến một thế giới khác và sắp được gặp anh - Cơn gió xanh của cô.Lặp lại chữ "sắp" sẽ không hay cho lắm.Và nên kể thêm về việc vì sao anh lại là cơn gió xanh.Vd:Đem đến cho cô thật nhiều niềm vui,hạnh phúc và ra đi như một cơn gió...Một cơn gió xanh,trong lành,mát mẻ nhưng khi đi lại để cho ta một sự mất mát to lớn...Mình sẽ ghép và chỉnh sửa cả đoạn,đọc thử để coi hay không nhé:Giờ thì tốt rồi,cô sắp rời khỏi đây,đến một thế giới khác và gặp anh - Cơn gió xanh của cô.Đem đến cho cô thật nhiều niềm vui,hạnh phúc và ra đi như một cơn gió...Một cơn gió xanh,trong lành,mát mẻ nhưng khi đi để lại cho ta một sự mất mát to lớn...
Để mặc những giọt nước mắt nóng hổi lăn dài trên má.Dùng từ "nóng hổi" có vẻ không hợp lý cho lắm...Cứ như bánh bao nóng hổi í!Nên đổi lại thành->Để mặc những giọt nước mắt âm ấm lăn dài trên má.Giờ đọc nó có vẻ logic hơn rồi :">
"Em yêu anh...".Cơn gió thanh mát khẽ lùa vào phòng,nhẹ nhàng hong khô những giọt nước mắt còn vương lại trên khuôn mặt xinh đẹp của cô gái nhỏ.Tim đã ngừng đập.Kết thúc một mối tình đẹp,đẹp đến đau lòng...|Vẫn cứ thiếu cảm xúc thế nào ấy.Bạn nên chú tâm hơn vào phần miêu tả nhân vật.Mình sẽ sửa lại và thêm vài ý vào.->"Em yêu anh..."Giọng nói yếu ớt của cô khẽ cất lên.Cơn gió thanh mát lùa vào phòng,nhẹ nhàng hong khô những giọt nước nước mắt còn vương lại trên khuôn mặt xinh đẹp của cô.Trái tim nhỏ bé ấy đã ngừng đập...nó đã ngừng làm nhiệm vụ của mình.Kết thúc một mối tình đẹp,đẹp đến đau lòng...
Bạn cứ hay thiếu về việc miêu tả nhân vật,hay lặp từ và hơi vô cảm một chút.Đôi lúc hơi quên một vài chi tiết nhỏ nhặt nhưng quan trọng và hơi thiếu logic ở một vài chỗ.Nhưng được cái là bạn sắp xếp bố cục khá hợp lý và mọi việc tưởng chừng nhỏ nhặt nhưng lại liên kết chặt chẽ với nhân vật chính.Văn bạn làm vẫn chưa làm mình cảm động hoặc ngỡ ngàng đến mức rơi nước mắt.
À...Em không biết có nên ghi cái phần in đậm trên đó không nhưng nếu không được thì team báo em nhé!
@Checker_Bltou.Em xin trả test,mong team duyệt sớm!