Shot IX : Giao dịch đồng loại (2)

202 16 0
                                    



BGM : Wait - Maroon5 =)) yayyy nếu các thím đã biết hoặc chưa biết thì tôi rất thích giọng của Adam Levine . Tôi đã quên thông báo rằng Maroon 5 đã có quá nhiều best songs trong thời gian qua T^T . Nhạc dành cho các thím 7-love mà vẫn siu ngầu ~~~


***

Bữa tối diễn ra bên lò sưởi . Bên ngoài tuyết đã ngừng rơi , để lại màu đen thẫm của những rặng cây lá kim trùng điệp vô tận . Con sói con lim dim ngủ trên tấm thảm ấm ; đánh hơi được mùi thức ăn Vương Tuấn Khải đưa tới thì ngay tức khắc mở mắt , ăn một cách ngon lành . Cậu nhìn nó ăn rồi vuốt ve bộ lông mềm của nó , đôi mắt cứ dán vào nó mãi mà không chán . Còn bố và Vương Nguyên vẫn đang trò chuyện với nhau . Vương Tuấn Khải nghe loáng thoáng rằng bố mình đang kể lại chuyện hồi trẻ gì đó , một lúc sau lại nghe tiếng cười của bố khá vui vẻ . Còn Vương Nguyên , hầu như hắn chẳng nói gì cả , thi thoảng chỉ góp vài tiếng đồng tình cho cha dượng biết mà thôi .

" Chúng ta đi ngủ thôi , ngày mai chúng ta sẽ đi chụp hình . Tuấn Khải , con phải hoàn thành tốt nhiệm vụ đấy ! "

Bố cậu cởi áo khoác mắc lên giá treo , nói vọng ra phòng khách - nơi cậu vẫn đang mải mê chăm lo cho con sói nhỏ .

" Con biết mà , cha không cần lo ; con là phóng viên , kĩ năng chụp hình không cần bàn đến đâu ! "

Cậu đáp .

" Hẳn là con đã rất tự tin ; nhưng nếu chụp cho anh trai của con không cẩn thận thì cha sẽ hỏi tội nhé ! "

Vương Tuấn Khải tự hỏi từ khi nào cha lại càm ràm quá nhiều giống phụ nữ vậy . Lại còn là đi quan tâm tên dở kia nữa . Kể ra thì từ lúc cậu đem con sói lên xe , hắn dường như chẳng còn mấy hứng thú với chuyến đi này nữa . Thực khó hiểu , mà cậu cũng không muốn hiểu ; hắn ta vốn là vậy mà .

" À , Vương Nguyên đâu rồi ? Cha không thấy thằng bé . Đêm tối như vậy , ở bên ngoài rất nguy hiểm . "

Quả đúng vậy . Hắn đi đâu rồi không biết . Biến mất tăm như ma vậy . Cậu đáp lại cha như thế , và ông yêu cầu cậu ra ngoài tìm thử .Vương Tuấn Khải bực tức cầm theo đèn pin cầm tay , mở cửa chính bước ra ngoài . Cha nói hắn ở bên ngoài một mình nguy hiểm ; vậy sai cậu ra đây chẳng phải là muốn nói nếu là cậu thì sẽ không có gì sao ?

" Vương Nguyên ! "

Cậu hét tên hắn , đồng thời rọi đèn pin ra tứ phía . Ngoài trời tối đen , đèn pin cũng chỉ có thể chiếu xa chừng 20m ; trừ mấy cái cây ở gần cự li , cậu chẳng trông thấy gì cả . Vương Tuấn Khải để cửa mở , mang giày và bước ra ngoài soi xét một chút . Trời lạnh như cắt da cắt thịt thế này , hắn có thể ở đâu chứ , tên lập dị này ?

" Sao vậy ? "

Vương Tuấn Khải cảm nhận một luồng khí ập đến từ sau lưng ; cùng với chất giọng trong của tên lập dị kia . Cậu hơi giật mình , quay phắt lại , quả nhiên trông thấy tên kia đứng sừng sững trước mặt . Hắn ta đang hút thuốc , ngón tay kẹp thuốc khẽ đưa lên miệng , ngậm một lát rồi nhả .

" Anh đi đâu thế ? Cha không thấy nên kêu tôi đi tìm . "

Vương Tuấn Khải cau mày nhìn hắn đang quay sang phía khác nhả khói thuốc , khó chịu nói . Vương Nguyên trong mắt bố cậu hẳn là vô cùng ưu tú , duy chỉ có cậu là nhìn thấu cái thói quen hút thuốc lá của hắn , tuy không nghiện nhưng chính xác là hắn thường xuyên hút thuốc . Có lẽ không muốn trong nhà bị rây mùi nên đã ra ngoài .

||| imagine // AllKar ||| Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ