Chương 12: Gian thương trời cho

25 3 0
                                    

  "Vâng, có ngay, sẽ mang lên ngay." Lí Đa Hải dứt lời liền xoay người đi vào phòng bếp.

"Tiểu Hạo, em cảm thấy ông chủ ở đây thế nào? Cô thấy người thanh niên này nhìn thật thuận mắt. Trên mặt biểu tình giống như nàng tìm người hợp tác nhưng người này phải trông đẹp mắt mới được.

"Em cảm thấy rất được nha, hơn nữa nơi này lại còn buôn bán ế ẩm." Bọn họ tìm người hợp tác cũng tìm một nhà hàng nào đó buôn bán ế ẩm để dễ dàng đàm phán nha. Không biết vì sao 2 người bọn họ đều có cảm giác vui sướng khi người gặp họa

Duy Nhược Hề nói:"Ùm, chị cũng thấy nơi này rất tốt, ông chủ thoạt nhìn cũng không phải người xấu."

Chỉ vài phút sau đồ ăn bọn họ chọn đã được dọn lên, hai người nếm thử qua, hương vị thật bình thường, so với đồ ăn của nàng thua kém rất nhiều. Rau xanh thì màu sắc nhợt nhạt không được tươi lại không có vị ngọt nào. Một chút đồ ăn hương vị đều không có. Vị thịt cũng không tốt, vì trái đất hiện tại chỉ có thịt nhân tạo mấy thứ như thịt gà, thịt vịt, heo, bò, dê gì đó toàn đều là nhân tạo hết. Hương vị so sánh với đồ thật của 1000 năm trước kém rất xa.

Lí Đa Hải sau khi bưng đồ ăn lên liền nhìn chầm chầm Duy Nhược Hề cùng Duy Hạo, lo lắng mình làm đồ ăn không hợp khẩu vị của bọn họ, "Qúy khách, xin cho hỏi đồ ăn thế nào? Hương vị ra sao?

Duy Hạo cùng Duy Nhược Hề nhìn nhau, Duy Hạo hỏi:" Ông chủ xưng hô như thế nào?"

"Tôi tên là Lí Đa Hải, không biết đồ ăn này như thế nào?" thật ngộ nha, có cần thiết phải biết tên của hắn sao?

Duy Hạo nói:"Nói thật với ông chủ, đồ ăn của nơi này thực bình thường."

Lí Đa Hải vừa nghe đến lời này lập tức yên lặng, không nghĩ đến hắn đi theo ba hắn học nhiều năm như vậy nhưng vẫn không được. Chẳng lẽ hắn thực sự không thích hợp làm đầu bếp. Không lẽ phải trơ mắt nhìn 'Đa Cư Quán' đóng cửa. Nhưng nơi này là tâm huyết của hắn, toàn bộ tiền của đều đổ hết vào đây. Nếu 'Đa Cư Quán' đóng cửa hắn chỉ có đường chết, lúc trước hắn đã vay mấy trăm ngàn tinh cầu để thành lập ra mơi này. Nếu đóng cửa hắn tìm đâu ra tiền trả cho người ta.

Duy Nhược Hề nhìn Lí Đa Hải cuối đầu ủ rũ thầm nghĩ, em trai mình thật lợi hại chỉ nói vài câu đã đả kích được người khác, làm cho người ta muốn đi chết nha.

Duy Hạo nhìn Lí Đa Hải mang vẻ mặt muốn đi nhảy lầu, tiếp tục nói:" Ông chủ không cần hiểu lầm, tôi không phủ nhận tay nghề của anh, kỳ thật tay nghề nấu nướng thế này vô cùng tốt nhưng có một vấn đề nhỏ."

Lí Đa Hải vừa nghe, lập tức ngẩng đầu hỏi:"Vấn đề gì?" Hắn nằm mơ cũng muốn cho người khác biết được tay nghề của hắn. Nhưng là cây muốn lặn mà gió chẳng ngừng. Hắn không tìm được nguồn nguyên liệu tốt thì biết làm sao bậy giờ.

" Nguyên nhân là do đồ ăn của anh không tốt, chất lượng không có nên không thể trách tay nghề của ông chủ được."

Lí Đa Hải vừa nghe nguyên nhân là do nguyên liệu thì cười khổ:" không phải ta không muốn mua nguyên liệu tốt một chút nhưng mà rau dưa tốt nhất đều bị bát đại gia tộc chiếm hết, với bối cảnh và thân phận của tôi sẽ không chen vào được."

Mặc TrạcWhere stories live. Discover now