Chương 12 : Yêu và hận

1.3K 84 4
                                    


Chương 12 : Yêu và hận

Tác giả: Peckanhdongdanh

Người tình li tán t ngàn năm trước
Rơi xung gia sương khói lãng đãng trên mt h
Ta mun tìm li người, s tìm sut ngàn năm
Hi người yêu du, xin hãy ch ta

Tố Linh (Thiên Yết) dường như đã quá mệt mỏi, ngồi dưới gốc cây xoan đào và chìm vào giấc mộng chập chờn vì trong đó nàng mới thấy an toàn, mới thấy được hạnh phúc

Bàn tay to lớn ấm áp khẽ chạm vào đôi mắt, làn mi, bờ môi của nàng rất nhẹ nhàng như thể nếu y chạm mạnh nàng sẽ biến mất

Trái tim trùng xuống, đôi bàn tay vì thế mà thu lại

Mục quang bao trùm khuôn mặt tiều tụy toát lên vẻ chán trường ấy

Nàng cựa quậy, đôi bàn tay lại vén sợi tóc mai lên vành tai, lau giọt nước mắt vẫn đọng trên má

Ly Minh (Bảo Bình) cúi xuống đặt nụ hôn lên trán nàng, bao yêu thương nhớ nhung chất chứa giờ đây đã tan biến phần nào

Tình yêu với nàng và với Kiều Thư (Song Ngư) y thật chẳng rõ ràng, đều là mê muội đau đớn, y yêu Tố Linh (Thiên Yết) nhưng nặng tình với Kiều Thư (Song Ngư)

Đôi lông mày lá liễu nhíu lại, bàn tay nàng chợt nắm chặt lấy bàn tay y, nước mắt chan chứa

- Huynh đừng đi - giọng nói mê man của Tố Linh (Thiên Yết) làm y sực tỉnh

- Ta sẽ không đi đâu, Linh Nhi nàng đừng lo - Ly Minh (Bảo Bình) ôm nàng vào lòng mà trái tim y sao lại đau đớn kì lạ

Tố Linh (Thiên Yết) mở đôi mắt to tròn đẫm lệ ra nhìn nam nhân trước mắt

Có gì đó đau đớn nhói trong tim

Nàng hất tay Ly Minh (Bảo Bình) ra rồi chạy về một góc tay cầm Vũ Tuyết

- Nàng....... - y giơ bàn tay về phía nàng, tiến lại một cách nhẹ nhàng

Tố Linh (Thiên Yết) rút thanh Vũ Tuyết ra giơ trước ngực y nước mắt chảy ngược vào tim nói :

- Ngươi mà tiến lại đây ta sẽ giết ngươi. Ta và ngươi thật sự ...

Ly Minh (Bảo Bình) như không thèm nghe lời nàng nói vẫn chầm chậm tiến đến không chút do dự

Mũi kiếm của nàng đã chạm vào da thịt y, cảm giác đau đớn trên thể xác sao bằng cảm giác đau trong tim

Máu rỉ từ vết thương

Tố Linh (Thiên Yết) ngỡ ngàng nhìn y, bàn tay định buông thõng cây kiếm xuống nhưng ở mũi kiếm một lực đạo không nhỏ đã cầm lấy giữ chặt

Ly Minh (Bảo Bình) khẽ nở nụ cười chua xót, cầm nó đâm vào ngực mình, máu chảy ướt thẫm cả áo

- Hãy giết ta nếu điều đó làm nàng vui

Khuôn mặt trắng bệch, bàn tay run run. Nàng đã làm gì thế này, nàng sẽ giết người mình yêu sao ?

Tố Linh (Thiên Yết) như kẻ mất hồn nhìn vết thương ấy

Nàng giật thanh kiếm lại và buông thõng xuống đất, tiếng kim loại vang lên nhức óc. Nàng quì xuống, ôm đầu, nức nở như một đứa trẻ nhỏ có tội

- Ta có tội tình gì mà trời lại muốn ta thành như này. Ta yêu là sai sao. Ta hận là sai sao ?

Y nhìn nàng, khẽ nở nụ cười ôn nhu nhất có thể

Bỗng trong thâm tâm y nhớ về hình ảnh người con gái khác cũng hay khóc nhưng luôn cố cười dù lòng đang chảy máu, dù tim có đau vạn phần

Kiều Thư (Song Ngư) tiến đến, nước mắt cũng ướt đẫm, xiêm y xanh phất phơ đầy ảm đạm

Nàng nhớ ngày trước Ly Minh (Bảo Bình) cũng yêu nàng như vậy, cũng chăm sóc lo lắng cho nàng như vậy

Nàng thầm chợt cảm nhận ra hóa ra tất cả đều là nàng mơ mộng

Nàng yêu y nhưng có lẽ nhận lại là sự quan tâm chăng ?

Kiều Thư (Song Ngư) quì xuống cầm thanh kiếm, đôi mắt hồ thu mờ đục, miệng khẽ thì thầm :

- Là nghiệt duyên...

- Không - tiếng kêu vang vọng bi uất của Ly Minh (Bảo Bình) , đôi mắt ngạc nhiên của Tố Linh (Thiên Yết), nụ cười cay đắng của Kiều Thư (Song Ngư)

[12 chòm sao - Cổ đại] Nước mắt nhân gianNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ