Tác giả: Vạn Sắc
Thể loại: Hiện đại đô thị, H cao, 1×1, ( trá hình) Tra công x Tiện thụ, Ngược tâm, HE
Số chương: 194
Văn án:
Một lần say rượu, hắn cùng người đàn ông mình thầm yêu mười năm lên giường. Sau khi tỉnh lại lại bị hiểu lầm là MB (call boy), một ký kết bao dưỡng làm cho hai người bắt đầu cuộc sống cùng nhau, cam tâm tình nguyện vì người đàn ông này mà trả giá hết thảy, lại bởi vì một chút hiểu lầm bị người đàn ông này không chút lưu tình đuổi ra khỏi nhà.
Hiểu lầm cởi bỏ, loại tình cảm yêu thương lại dấy lên, tra công hối hận không thôi, dùng trăm phương nghìn kế để một lần nữa có thể ôm mỹ nhân về nhà…
1 Chia tay
“Lâm, Lâm, chúng ta hãy cùng cha mẹ của em nói chuyện một lần nữa, họ nhất định sẽ hiểu và đồng ý để chúng ta sống chung. Còn đứa con, chúng ta có thể nhận nuôi một đứa, sau này cũng sẽ kêu họ là ông nội bà nội…” Quan Long nắm chặt tay Ngô Lâm, biểu tình vô cùng bối rối, đến nói năng cũng có chút lộn xộn.
“Quan Long, không giống nhau! Huyết nùng vu thủy (= một giọt máu đào hơn ao nước lã)! Nhà anh còn có anh trai anh, nhưng cha mẹ em chỉ có một đứa con trai là em. Mẹ em được chuẩn đoán bị bệnh ung thư, bà khóc lóc nói muốn khi còn sống thấy được em lấy vợ sinh con, có thể nghe cháu ruột của mình kêu một tiếng bà nội. Quan Long, em yêu anh, nhưng bất hiếu hữu tâm, vô hậu vi đại, em không thể vứt bỏ mẹ em không để ý. Nếu em đồng ý, bà sẽ thỏa mãn được ý nguyện cuối cùng, nói không chừng còn có thể sống thêm năm ba năm nữa, vì vậy em chỉ có thể bỏ qua tình yêu của anh. Quan Long, chúng ta chia tay đi…” Ngô Lâm khe khẽ thở dài, kéo ra từng ngón từng ngón một bàn tay của Quan Long đang nắm chặt lấy tay mình.
“Không! Lâm, anh không đồng ý chia tay! Em nghe anh nói, hãy nghe anh nói…” Quan Long lần thứ hai bắt lấy tay Ngô Lâm, trong lòng lo lắng muốn chết nhưng lại lắp bắp không biết phải nói cái gì mới giữ chân Ngô Lâm lại được.
“Quan Long, thực xin lỗi. Hôm nay mẹ em an bày em đi coi mắt, thời gian cũng đã sắp đến. Em đi trước, tạm biệt, quên mất, có lẽ sau này cũng sẽ không gặp lại nữa, vậy cứ nói vĩnh biệt đi. Hy vọng sau này anh tìm được một đối tượng tốt, chúc anh hạnh phúc!” Ngô Lâm từ ghế dài đứng lên, tần nhẫn đẩy tay Quan Long ra, cũng không quay đầu lại liền rời đi.
“Lâm, Lâm, Lâm…” Quan Long thì thào nói nhỏ, bàn tay trống rỗng rốt cuộc không bắt được gì…
Quan Long cùng Ngô Lâm, hai người đàn ông ở cùng một chỗ năm năm, cũng xem như là một khoảng thời gian khá dài đi, y còn tưởng mình có thể cùng Ngô Lâm thiên trường địa cửu, dù không thể kết hôn nhưng cũng có thể vĩnh viễn sống cùng nhau. Năm năm qua, mọi tình cảm của Quan Long đều đặt trên người Ngô Lâm, Thật cẩn thận giữ gìn đoạn tình cảm này, vậy mà đến cuối cùng cũng không thoát khỏi kết cục phải chia tay.
Mà tựa như Ngô Lâm đã nói, bất hiếu hữu tam, vô hậu vi đại. Mẹ Ngô Lâm bị chuẩn đoán có bệnh ung thư liền dùng cớ này ép Ngô Lâm kết hôn, Ngô Lâm không thể trơ mắt nhìn mẫu thân mình chết đi, chỉ có thể nhẫn tâm cùng Quan Long chia tay, y có nếu kéo cũng không có kết quả. Hơn nữa y thật có lý do không phải lo lắng như Ngô Lâm, anh trai y sớm đã cưới vợ sinh con,cha mẹ y từ sớm đã được ẳm cháu, nhưng Ngô Lâm chỉ có một em gái, như vậy tính ra đối với mẹ Ngô Lâm có điểm không công bằng.