Author: 1300655506 / ao3
Translator: deecee
A/N: các câu đối thoại giữa chris và felix là tiếng anh, giữa chris và changbin là tiếng hàn
T/N: chị au viết bằng lowercase, mình dịch bằng lowercase
---
chris thường lo lắng về những cậu bé của mình. đặc biệt là với felix lee.
anh để ý thấy felix có thói quen cắn mọi thứ. không phải theo cách cậu muốn nuốt chúng vào bụng- chính felix phải đính chính lại để làm leader yên tâm hơn- cậu chỉ cắn. lý do thì không rõ ràng, được miêu tả đơn giản bằng 'một thói quen xấu'.
chris không dám chắc là mọi người đều biết về nó, nhưng changbin thì hẳn là có. bởi mỗi lần felix cắn tay anh, anh chỉ đơn giản là thở dài ngao ngán và thản nhiên để cậu tiếp tục.
vào một đêm đặc biệt, chris cuối cùng cũng quyết định được rằng chắc chắn anh phải tìm hiểu ra rốt cuộc tại sao felix lại thích cắn đồ vật, kể cả anh có phải ép buộc để cậu nói ra (nếu anh có đủ can đảm). phòng của anh gồm bốn người: anh, felix, changbin và jisung; hai nhóc kia đã ngủ sâu ngay sau khi vừa nằm xuống và chris, anh đã nằm không nhìn chằm chằm vào giường của felix ở phía đối diện khá lâu rồi, nhưng vẫn chưa biết phải bắt đầu ra sao.
"này felix," chrish thì thầm, cố gây được sự chú ý. "em còn thức không?"
tiếng rên nhỏ từ phía bên kia giúp chris xác nhận lại câu hỏi của mình, và đi kèm là âm thanh đáp lời ngái ngủ, "anh muốn gì, chris?"
"qua đây được không? anh cần nói chuyện," chris nói, vừa đồng thời nhích người vào để tạo không gian cho felix.
anh thấy felix đã quay người lại, nhưng cậu chỉ nhìn chằm chằm ngược lại anh và hỏi, "chúng ta vẫn có thể nói chuyện thế này mà, sao em phải sang đó chứ?"
chris nhắm mắt thở dài, "nếu em qua đây, chúng mình sẽ không đánh thức jisung và changbin, được chứ?" anh đập tay xuống khoảng trống bên cạnh mình, "nào, felix."
felix lớn tiếng rên rỉ, rồi cũng ngoan ngoãn bước xuống giường và đi sang chiếc giường bên cạnh, nằm xuống rồi lập tức cuộn tròn và ôm cứng lấy anh. chris phủ chăn lên người felix -chỉ chúa mới hiểu tại sao, nhưng felix chắc chắn không thể ngủ qua buổi đêm lạnh mà thiếu đi những tấm chăn này- rồi ôm lấy eo cậu kéo sát lại, "này nhóc, đừng có ngủ đấy nhé, chúng ta còn có chuyện để nói." anh nhận ra mí mắt felix đang dần khép lại.
"xin lỗi nhé, em không hiểu tiếng anh." felix nhỏ giọng đáp, giọng càng trở nên thấp bởi đêm muộn. chris trợn mắt nhìn cậu, tự hỏi rằng chứ thứ tiếng vừa dùng để đáp anh đó là ngôn ngữ gì; hay anh nên tiếp tục để cậu ngủ và sẽ nói chuyện vào sáng hôm sau.
nhưng trong khi anh mải suy nghĩ, cậu đã an lành ngủ ngoan, hơi thở đều đặn. chris đành ôm cậu thật chặt và đặt trên trán cậu một nụ hôn. đúng vậy, họ có thể đợi đến sáng mai để nói chuyện.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Trans][ChrisLix][StrayKids] biting
FanfictionTranslated with author's permission / Take out with full credit Summary: chris thường lo lắng về các cậu bé của mình. đặc biệt là với felix lee.