▼ Chương 6

1.5K 65 1
                                    

Ngay khi cô sắp phát điên, người phụ nữ bị đá gãy xương, bà ngã về phía trước.

Đau nhức nổ tung trong lồng ngực.

Cô ép mình phải quên đi đau đớn đáng sợ kia, vừa lảo đảo vừa khóc đi đến chỗ điện thoại. Cô không thể dừng lại, không dám dừng lại, chỉ sợ mình sẽ không đến kịp.

Cô chộp được điện thoại, run run ấn số, nói năng lộn xộn cầu cứu người ta.

Không. . .

Một tiếng hét tê tâm liệt phế truyền đến, cô quay đầu, chỉ nhìn thấy bầu trời dần nhuộm kín màu đỏ tươi đẹp.

Màu đỏ tươi đậm đặc lui đi, chỉ còn lại đêm tối.

Tỉnh lại từ cơn ác mộng, cô phát hiện ra mình đang đứng trong một căn phòng xa lạ.

Trong phòng có cửa sổ rất lớn.

Một vầng trăng sáng treo cao trên trời, ánh trăng nhàn nhạt trải trên biển đêm.

Dường như cô có thể nghe thấy từng đợt sóng biển ùa vào bãi cát.

Có một giây cô thật sự hoang mang, sau đấy mới nhìn thấy chiếc giường đơn, một người nằm dưới drap giường màu trắng gạo.

Một người đàn ông.

Ánh trăng mềm nhẹ trèo lên thân thể cường tráng ngăm đen của anh, khuôn mặt mang theo vết sẹo mờ nhạt.

Cô nhận ra người đàn ông này.

A Lãng.

Không thể kìm lòng được, cô bước đến bên giường, như có chút mê mẩn cúi đầu nhìn anh.

Mồ hôi thấm đầy trên trán anh, anh nắm tay thật chặt, cơ bắp rắn chắc căng lên.

Anh đang nằm mơ, ác mộng.

Gần như ngay trong nháy mắt cô đã nhận ra, cũng tỉnh táo thấy được đây không phải là mơ, anh đã trưởng thành, mà cô thật sự đang ở trong phòng anh.

Hỏng bét.

Nhẹ bịt môi, khí nóng trong nháy mắt đã chiếm hết đầu óc và gương mặt cô. Cô không nên ở đây, cô cho rằng mình đã sớm học được cách khống chế tốt cái năng lực phiền phức kia, nhưng hiển nhiên, chuyện xảy ra ban ngày quá kích thích khiến cô không khống chế được, buông lỏng cảnh giới nên có.

Lén lùi lại một bước, cô chột dạ muốn chạy trốn, nhưng mà. . .nhìn anh đau đớn. . .

Cô biết rõ anh đang gặp phải ác mộng gì, cô rất dễ bị người khác ảnh hưởng, đặc biệt là anh.

Cho nên, việc kia quả nhiên vẫn quấn lấy anh.

Cô chần chừ do dự, sau đó không tự chủ được chậm rãi ngồi xuống cạnh giường.

Dù sao, lúc này cô chỉ là một ý thức hư vô, mà cô biết cách giúp anh thoát khỏi ác mộng.

Khi cô tỉnh táo, cô luôn quá xấu hổ, không dám nhìn thẳng vào anh. Dưới ánh trăng như gấm, người đàn ông này càng gợi cảm hơn.

Tim đập, đập thình thịch.

Nếu là ban ngày, cô tuyệt đối không dám làm như vậy, nhưng giờ là ban đêm, hơn nữa anh còn đang ngủ. Liếm liếm môi, cô vươn tay, hơi căng thẳng vuốt nhẹ mặt anh.

Lãng tử xinh đẹp - Hắc Khiết MinhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ