Nhưng cuối cùng, Diệp An Thần cũng không tin tưởng chỉ số thông minh của Đông Phương Dạ, chỉ có thể đứng dậy đuổi theo, không biết mình đuổi theo còn kịp ngăn cản Đông Phương Dạ hay không ?
"Anh Vũ ! Hôm nay anh đi đâu thế, cả hôm nay em không thấy anh." Đông Phương Dạ làm nũng ôm tay Bạch Tịch Vũ lay.
Nghe thấy những lời này, Diệp An Thần vừa mới vào cửa xem như thở dài nhẹ nhõm một hơi, cũng may Đông Phương Dạ vẫn còn có đầu óc, không vừa đến đã hỏi : "Hôm nay có phải anh và Mộ Dung Quý hẹn hò đúng không ?" gì gì đó !
"Đi mua quà cho Tuyệt, mấy ngày nữa không phải là sinh nhật hắn hay sao ?" Đem tay Đông Phương Dạ đang ôm tay mình kéo ra, xoay người thấy Diệp An Thần, Bạch Tịch Vũ tươi cười nói : "Thần cũng tới à ! Muốn ăn gì không ? Tớ lấy cho cậu."
"Cái gì cũng được." Diệp An Thần đóng cửa lại, tùy ý nói. Nhưng lỗ tai lại thẳng tắp dựng lên, nghiêm túc nghe hai người nói chuyện.
"Phải không ? Sao anh không gọi em đi cùng, em cũng không biết nên tặng quà gì mà." Đông Phương Dạ bất mãn nói với Bạch Tịch Vũ. Nhớ tới một màn kia, Đông Phương Dạ rất muốn nghiến răng. Nhớ tới thời điểm Vũ và tên Mộ Dung Quý kia thân mật, Đông Phương Dạ cảm thấy mình muốn đánh người thì phải làm sao ?
Nhưng dù có đánh Mộ Dung Quý một trận, Đông Phương Dạ cũng biết, hiện tại hắn cần phải nhẫn ! Vì thế sau khi hơi oán giận, liền hỏi : "Hôm nay anh đi một mình à ?"
"Không phải, anh đi với Quý." Bạch Tịch Vũ vẫn cười nói, mà người đang ôm Bạch Tịch Vũ là Đông Phương Dạ lại đang hung hăng nghiến răng.
"Anh đã hứa với em là sẽ không đi tìm tên Mộ Dung Quý rồi kia mà !" Sau khi nghe xong, Đông Phương Dạ kéo tay Bạch Tịch Vũ làm nũng, thuận tiện bày ra bọ dạng đáng thương.
Mấy hôm trước hắn bị cảm mạo, liền thừa dịp đòi một yêu cầu với anh Vũ, nếu ngày thường, anh Vũ có thể sẽ không đồng ý, nhưng lúc đó hắn lại bị cảm mạo, nên mới thành công.
Nhưng Đông Phương Dạ không nghĩ tới, mình vừa khỏi, anh Vũ lại bị tên Mộ Dung Quý kia bắt cóc, thật là quá đáng.
"Anh không đi tìm hắn ! Vô tình gặp mà thôi." Đem bánh kem cẩn thận lấy ra, Bạch Tịch Vũ không quay đầu lại, coi như không thấy vẻ mặt của Đông Phương Dạ đã biến đen, giống như tùy thời có thể bóp chết người qua đường.
Mà trong lòng Đông Phương Dạ, có một tiểu nhân bé nhỏ đang quất một Một Dung Quý, còn tức giận nói : "Đã biết sai hay chưa ! Đã biết sai hay chưa ! Còn tái phạm thì đem mi lăng trì."
Ở bên cạnh chú ý Đông Phương Dạ, Diệp An Thần nghẹn ngào liếc mắt người này hiện tại đã lâm vào bóng đêm không thể tự kềm chế, sau đó thở dài một hơi nói sang chuyện khác : "Vũ, cậu mua cái gì thế ?"
"Bút máy, nhưng mà muốn tặng thêm một chiếc bánh kem nữa, còn các cậu định tặng gì cho hắn ?" Đem bánh kem cùng nước trà để tới trước mặt Diệp An Thần, Bạch Tịch Vũ ngồi xuống đối diện cậu, thuận tiện đem Đông Phương Dạ đứng bên cạnh không biết đang suy nghĩ chuyện gì, kéo hắn ngồi xuống.
BẠN ĐANG ĐỌC
Tổng Tài, Nữ Chính Ở Bên Kia [HOÀN] [BETA]
HumorBeta : Con Cá Edit : Dưa Muối. ~~~ Đừng mang đi đâu khi chưa liên lạc nha, tội tụi mình ~~~ _____ Tác giả : Trọc Tửu Tàn Hương. Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE, Xuyên thư, Hào môn thế gia, Chủ thụ, Nhẹ nhàng, Pháo hôi, Tiểu bạch. Chính...