Chương 29

21 1 0
                                    


Đến sáng hôm sau... chuyện đó vẫn cứ mãi ám ảnh trong đầu Vi... nhưng rồi Vi cũng có thể đi đến quyết định cuối cùng... Vũ không thể bỏ lỡ cơ hội này được... thời gian qua Vi đã chứng kiến cảnh anh phải cố gắng làm việc vất vả thế nào để lo cho 2 mẹ con cô... rồi đây... khi đứa trẻ trong bụng cô ra đời... anh sẽ còn phải vất vả hơn thế gấp trăm lần... cô cũng muốn chia sẻ gánh nặng này với anh lắm chứ... nhưng anh vẫn một mực muốn cô ở nhà sinh con và nuôi dạy con cho thật tốt... tuổi thơ của anh không được mẹ quan tâm nên anh muốn con của mình phải được hưởng đầy đủ tình thương và sự quan tâm của mẹ.

Anh đã nói như vậy nên cô cũng chẳng còn cách nào cãi lại... nhưng cứ phải nhìn thấy anh làm việc ngày đêm như thế này thì quả thật cô không thể nào chịu nổi...

Vậy nên đây chính là lúc anh nên nắm bắt cơ hội rồi... cô không thể ích kỉ như thế được... cô nhất định phải để anh đi...

"Em dậy rồi à ? Ra ăn sáng đi, anh nấu xong rồi này..." Vũ định vào phòng gọi Vi dậy thì thấy cô đã thức và đang ngồi suy tư điều gì đó...

"Sao thế ? Lại suy nghĩ về chuyện hôm qua à ? Anh đã nói là đừng nghĩ đến nữa rồi mà..." Vũ đi đến, ngồi xuống bên cạnh Vi

"Anh... em đã suy nghĩ kĩ rồi... anh nhất định phải đi Nhật... dù sao thì đến cuối tháng này em mới sinh cơ mà, đến lúc đó thì anh đã trở về rồi nên anh cứ yên tâm..."

"Sao mà anh yên tâm được khi bỏ em ở nhà một mình những 2 tuần cơ chứ ? Không được... anh vẫn là không muốn đi !" Vũ chau mày nghĩ đến cảnh tượng lỡ như Vi xảy ra chuyện gì mà không có anh bên cạnh thì biết làm sao...

"Sau khi em sinh con rồi... chúng ta có nhiều khoảng chi phí phải lo lắm đấy... đến lúc đó em không thể để anh gánh vác một mình được... vậy nên anh chọn đi, một là em sẽ đi làm lại sau khi sinh con, hai là anh phải đi công tác"

Lần này, Vi quả thật đã dồn ép Vũ vào chỗ khó xử rồi "Anh... không chọn có được không ?" Vũ ngập ngừng...

"Không..." Vi dứt khoát "Anh nhất định phải chọn, em nói nghiêm túc đấy"

Sau một hồi đắn đo suy nghĩ, Vũ cuối cùng cũng phải đưa ra lựa chọn...

----------------------------

"Anh không muốn đi, anh muốn ở lại với em và con..." Vũ ôm chặt lấy Vi, quyến luyến không muốn rời xa...

"Anh... người ta đang nhìn kìa... mà sao lại không đi được chứ... đã ở sân bay rồi còn có thể nói không đi được sao ? ngoan nha... chỉ 2 tuần thôi mà... đi nhanh rồi về với em nhé" Vi dỗ dành Vũ như đang dỗ dành đứa trẻ không chịu đi học...

Nhìn xuống đồng hồ thấy đã đến lúc Vũ phải đi, Vi vội giục anh "Đã đến giờ rồi kìa, anh mau vào check in đi..."

"Được rồi, anh đi đây, em ở nhà phải cẩn thận nhé..." nói rồi Vũ kéo vali quay đi. Đột nhiên chợt nhớ ra một việc, anh ngoái đầu lại "Chăm sóc mẹ giúp anh nhé !"

"Em biết rồi !" Vi vẫy vẫy tay tạm biệt Vũ

Từ ngày Vũ hồi phục tới giờ, đã có 1 vài lần Vũ đưa Vi đến thăm bà Kiều, nhưng lần nào cũng là anh đứng ở ngoài, để một mình cô vào. Anh vẫn chưa thể cư xử bình thường được với bà... không phải vì anh vẫn còn hận bà... căn bản là do hơn 10 năm nay 2 người không gặp nhau và anh cũng không bao giờ nghĩ rằng bà ấy và anh lại có ngày như thế này nên anh cũng không biết phải cư xử như thế nào cho đúng...

------------------------------

kết thúc hồi tưởng tại chap này

Anh Không Thích Phụ Nữ,Nhưng.... Anh Yêu Em, Cô Bé Ạ!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ